Poroshenko đã đánh bại Putin

Từ Moscow, tôi không thấy hết được mọi thứ và có lẽ khác xa với cách mà chính công dân Ukraina nhìn thấy. Nhưng cuộc sống đã dẫn dắt tôi nhiều lần với Petr Poroshenko trong năm năm qua. Cứ cho là cái gật đầu, tại các đại hội và diễn đàn an ninh, nhưng thì cũng đã là đưa đến. Tôi biết về những vấn đề lớn của sự ổn định nội bộ, sự an toàn của công dân, việc tạo ra một hệ thống tự trị hiệu quả, những thứ mà ông ta đã không thể giải quyết. Tôi biết rằng các vấn đề khôi phục quyền sở hữu là nền tảng của nền dân chủ, Poroshenko thậm chí đã không suy nghĩ để giải quyết.

Nhưng tôi cũng biết rằng nếu không phải là Poroshenko thì Ukraina tự do hiện nay có lẽ sẽ không còn tồn tại. Ông đã gửi các chàng trai và các cô gái Ukraina ra trận tuyến nơi có sự chết chóc, nhưng không có điều này thì không thể bảo vệ tự do và phẩm giá của Ukraina trong những năm khủng khiếp 2014 và 2015 dưới Ilovaisk và ở Debaltseve. Tôi thừa biết tình trạng quân đội Ukraina vào mùa xuân năm 2014, lúc đó đã rất khốn khổ và thiếu đủ mọi thứ như thế nào rồi, và bây giờ quân đội Ukraina là một quân đội hùng mạnh thực sự. Bây giờ chiến dịch hành quân đến Kiev của các đoàn xe tăng của Nga có lẽ đã biến thành một cuộc chiến khó khăn thực sự, điều mà chỉ có một kẻ điên mới giám đưa ra quyết định. Còn lúc đó, vào năm 2014 và đầu năm 2015, rất nhiều thứ đã được quyết định bởi ý chí và khả năng nhìn thẳng vào sự nguy hiểm. Nhiều ngàn người Ukraina đã biết trừng trừng nhìn thẳng vào mắt kẻ thù và không bỏ qua chúng (thật khó cho tôi rằng kẻ thù này lại là đồng bào của tôi), và một trong số họ là Petr Poroshenko. Ông không cúi đầu trước Putin – đó là sự thật. Nhưng quan trọng hơn cả lực lượng vũ trang là sự hỗ trợ ngoại giao, sự cảm thông quốc tế đối với Ukraina, mà Tổng thống Poroshenko có thể cung cấp cho công việc không mệt mỏi của mình. Ở đây rất nhiều phụ thuộc vào nguyên thủ quốc gia, và ông ta đã thể hiện mình là người đàn ông hoàn hảo ở nơi hoàn hảo (perfect man in perfect place). Có kiến thức ngoại giao tốt, tôi hiểu thế nào là một nhiệm vụ khó khăn mà ông ấy đang giải quyết và theo dõi với sự ngưỡng mộ cách ông ấy đã giải quyết nó. Thế giới đã quay lưng lại với Putin trong sự ghê tởm và nở một nụ cười thân thiện với Tổng thống Ukraina. Châu Âu đã chìa tay ra cho ông bắt. Ông đã biết cách thuyết phục được thế giới rằng việc trao Ukraina cho Nga chia cắt thì đó là thực hiện một âm mưu Munich mới, hậu quả của nó sẽ không kém phần khủng khiếp so với ba phần tư thế kỷ trước. Và phương Tây đã không trao Ukraina cho Putin. Chiến thắng về quân sự, tinh thần và ngoại giao của ông Poroshenko đối với Putin hiện nay đã rất rõ ràng, nhưng giờ đây Petr Alekseevich đã giành chiến thắng trước kẻ thù của mình bằng một chiến thắng khác, có lẽ là tàn khốc nhất đối với chế độ chuyên chế Kremlin. Ở Ukraina, một chuyển đổi hòa bình, dân chủ của quyền lực nhà nước cao nhất đã được thực hiện.

Tổng thống hiện tại, trong một cuộc đấu rất công bằng, đã nhượng bộ đối thủ của mình và không có bất kỳ một sự giành giật nào, đã trao cho đối thủ cái ghế tổng thống của mình, và ông thậm chí còn đưa ra đề nghị là sẽ cung cấp tất cả kinh nghiệm của mình, tất cả các quan hệ quốc tế và phát triển của mình cho tương lai của Ukraina là ông tổng thống mới Zelensky.

Có lẽ nếu chiến thắng thuộc về ông Poroshenko trong cuộc bầu cử thì sẽ khó gây bất ngờ cho người Nga. Vì họ đã quen với những chiến thắng như vậy của chính quyền hiện tại, cho những người bên lề, cho những người kế vị, cho những người thừa kế. Nhưng thất bại trong một cuộc chiến công bằng và sự ra đi cao quý của vị tổng thống thua cuộc là một điều mới mẻ không thường xuyên xảy ra trong không gian của Liên Xô cũ.

Bây giờ Putin, Lukashenko, Aliyev, Nazarbayev, Rakhmonov trông giống như một số loài khủng long độc tài Xô Viết, vốn đã lỗi thời vô tận. Thật nhàm chán khi sống với họ, với tài năng nắm giữ quyền lực đến ngáp, và thật lúng túng và kinh tởm để đối phó (hợp tác). Trong một ngày 21 tháng Tư, ông Poroshenko đã hạ bệ “lãnh đạo quốc gia”, người đã tước Crưm năm năm trước từ Ukraina và chiếm một phần của Donbass. Lần này, ông đã đánh bại Putin không phải trên chiến trường, không phải tại các cuộc đàm phán ngoại giao, mà tại các trạm bỏ phiếu.

Và chiến thắng cuối cùng này, chiến thắng của dân chủ và danh dự sẽ có lòng biết ơn đặc biệt trong một thời gian dài người dân Ukraina nhớ đến, còn người dân Nga đã bắt đầu học hỏi từ người Ukraina sự thật đơn giản rằng chúng ta, những người hậu Xô Viết, hoàn toàn không thề thốt để thành những đối tượng của chính quyền. Chúng ta có thể tự xác định cho mình tổng thống, và do đó chúng ta cần phải làm.

PETR ALEKSEEVICH (POROSHENKO), NGÀI ĐÃ CHO CHÚNG TÔI THẤY CÁI TẤM GƯƠNG TỔNG THỐNG RA ĐI RA SAO.

Nguyễn Vinh (bài của Andrey Zubov
Tiến sĩ khoa học lịch sử trong Obozrevatel)


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Bài liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề