Bàn về đạo đức và lối sống của ngài Trump

Bài viết của German Obuxov, phóng viên thời sự của báo mạng Obozrevatel

Đã đến lúc tổng kết các kết quả của năm đã qua, và có thể nói ngay rằng  chúng còn lâu mới có được một màu hồng. Ngoài đại dịch coronavirus trên toàn thế giới, chúng ta còn bị nhấn chìm trong một cuộc tranh giành quyền lực đang gây sốt ở Hoa Kỳ. Moscow rõ ràng đã không mong đợi một sự thay đổi như vậy và đang trông chờ vào nhiệm kỳ thứ hai của Trump tại Nhà Trắng. Điện Kremlin từ lâu đã bị sốc về kết quả bầu cử. Giờ đây, tất cả các kế hoạch của Moscow đang sụp đổ, và chắc hẳn sẽ đến một ngày không xa, toàn bộ nước Nga bắt đầu sụp đổ.

Vậy còn Trump? Ông ta giống như võ sĩ quyền anh đã bị một lần hạ gục, nhưng vẫn chống cự, vẫn muốn đứng dậy và…để đón nhận đòn  cuối cùng trước Quốc hội và Thượng viện, và để rồi sau đó ông sẽ bị  knock down hoàn toàn. Chỉ còn hai tuần trước lễ nhậm chức của Biden vào ngày 20/1, Trump đã gần như không thể làm gì để thay đổi kết quả bầu cử. Ngay cả khi Trump tuyên bố thiết quân luật ở sáu bang tranh chấp, sắc lệnh này sẽ không được thực hiện. Quân đội ở Mỹ sống theo lời thề, và không chỉ theo lệnh của tổng thống. Quân đội Mỹ  không thể được sử dụng để chống lại người dân của mình và vì lợi ích của bất kỳ đảng phái hoặc nguyên thủ quốc gia nào. Trump chỉ đơn giản là không có đòn bẩy nào khác để thay đổi tiến trình của các sự kiện.

Bây giờ chúng ta bàn  về đạo đức của tổng thống vẫn đương nhiệm. Nếu ai đó nói rằng Trump là một người được tâm linh hóa cao và gần như là đấng cứu thế được Chúa gửi đến,  – người ta chỉ có thể cười nhạo khi nghe thấy điều đó. Nước Mỹ đã chưa từng được biết tới một tổng thống vô luân và vô đạo đức hơn thế  kể từ khi thành lập. Mục đích sống của Trump đã và vẫn còn rõ rệt  – tiền và quyền lực. Ông ta không mảy may quan tâm gì đến số phận của nước Mỹ và người dân nước Mỹ.  Nước Mỹ càng trở nên tồi tệ, theo đúng kịch bản của Moscow,  thì càng tốt cho ông ta. Mục tiêu cuối cùng là tiêu diệt nước Mỹ và thống trị ít nhất một phần của nước Mỹ trong những ngày còn lại của ông. Cách đây không lâu, tại Quốc hội Texas, dân biểu đảng Cộng hòa của bang đã đưa ra dự luật tách Texas khỏi Hoa Kỳ.

Mátxcơva gần đây chỉ có thể mơ đến điều này, giờ thì nó đã gần thành hiện thực, nhưng bỗng nhiên  có điều gì đó  không ổn. Điều này không khả thi nếu không có Trump làm tổng thống. Từ những ngày đầu tiên ở Nhà Trắng, Trump đã nói dối mỗi ngày trong các bài phát biểu và Twitter của mình. Như các giới báo chí chính thống đã tính toán, Trump đã nói dối đất nước và người dân của mình hơn 20 nghìn lần trong vòng chưa đầy 4 năm.

Tuần trước, Trump đã lặp lại tất cả những suy đoán của mình về cuộc bầu cử gian lận của đảng Dân chủ trong bài phát biểu năm mới trước quốc dân. Ông không chỉ nói điều quan trọng nhất – tất cả 54 vụ kiện của ông tại các tòa án tiểu bang và thậm chí tại Tòa án Tối cao, nơi đa số thẩm phán là Đảng Cộng hòa, đều bị bác bỏ vì thiếu bất kỳ bằng chứng nào. Như Goebbels đã nói: “Một lời nói dối lặp đi lặp lại một nghìn lần cũng trở thành sự thật.” Trump hóa ra là một học trò giỏi của Đức Quốc xã, nhưng ông đã bị nền dân chủ Mỹ ngăn chặn kịp thời. Trump từ chối tin vào thất bại của mình. Điều này đã nằm ngoài thông lệ tối thiểu mà tổng thống thứ 45 đã nhắm mắt bỏ qua. Mặc dù bạn có thể hiểu Trump – ông ấy không chỉ mất ghế trong Nhà Trắng, mà ông ấy đang mất vốn, có được do “lao động khổ sai”. Những người hàng xóm của bất động sản của ông ở Mar-e-Lago ở Florida không muốn nhìn thấy ông ở gần đó và sẵn sàng khởi kiện, vì họ đã có một thỏa thuận từ năm 1993, nơi Trump cam kết không sử dụng biệt thự của mình cho mục đích thường trú và thương mại. New York chỉ chờ đợi ông ta ở tòa án và không có gì khác. Các công tố viên dự kiến ​​vào ngày 21 tháng 1, khi có thể mở nhiều vụ án hình sự cùng một lúc về hành vi tham ô và gian lận thuế của ông. Trump sẽ phát điên với các cuộc biểu tình hàng ngày mà các nhà hoạt động và người thân của các nạn nhân của virus corona sẽ tổ chức nếu ông trở lại New York. Sự cứu rỗi duy nhất là một số hòn đảo thưa thớt dân cư ở biển Caribe, tuy nhiên, ở đó ông cũng không thể được yên trước những đồi hỏi của luật pháp nước Mỹ.

Bây giờ ta hãy bàn một vài lời về thái độ độc đoán  của Trump. Theo chính Trump – tôi luôn đúng, ngay cả khi tôi sai. Luật pháp không tồn tại đối với Trump, mặc dù ông bị buộc phải tuân theo luật lệ dựa trên các quy tắc đã thiết lập của xã hội Mỹ và các chuẩn mực hành vi của tổng thống. Bất kỳ nỗ lực nào để vượt xa các quy tắc này đều có thể dẫn đến kết quả thảm hại. Cho đến khi kết thúc thời gian ở lại Nhà Trắng, Trump đã ân xá cho tất cả những tội phạm gây thiệt hại đáng kể cho an ninh quốc gia của Hoa Kỳ và những người đã làm việc cho cuộc bầu cử của ông với sự giúp đỡ của Cục tình báo quân đội Nga và Điện Kremlin. Cuộc tấn công mạng của Matxcơva nhằm vào một số cơ quan chính phủ Hoa Kỳ hồi tháng 12 được nhiều chính trị gia Hoa Kỳ coi là lời tuyên chiến của Nga (và trả thù cho việc mất người đại diện ảnh hưởng của mình), nhưng Trump đã phớt lờ hành động gây hấn này của Matxcơva. Ông từng phảy tay và phát biểu rằng: “Trung Quốc có lẽ đã làm điều đó” bất chấp việc tình báo Mỹ chỉ đích danh Nga và ngay cả Ngoại trưởng Pompeo cũng buộc phải thừa nhận. Điều này thể hiện rõ hơn nhiệm vụ của Trump tại văn phòng chính phủ cao nhất ở Mỹ. Giờ đây, ông đã công khai bảo vệ Moscow hết mức có thể, và những kẻ phản bội và nhận hối lộ ở  Mỹ được tự do nhờ người bảo trợ của họ. Trump không có gì để mất. Ông ta đã mất gần như tất cả mọi thứ, kể cả thể diện và lương tâm, nhưng cho đến nay ông ta vẫn chưa mất tự do và khả năng nói dối.

Ban biên tập của trang web không chịu trách nhiệm về nội dung của các blog. Ý kiến ​​của Ban  biên tập có thể khác với ý kiến ​​của tác giả.

Nguyễn Hoàng Lân chuyển ngữ


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Bài liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề