Em không có mùa nào cho anh

Em bây giờ..chỉ có mùa đông
Mùa của những cánh chim thiên di không trở lại
Mùa của nỗi cô đơn tràn qua đồng vàng hoa cải
Em không có mùa nào cho anh…

Giọt nước mắt em rơi giữa khoảng trời xanh
Chưa từng một lần vì anh nhỏ xuống
Em dốc cạn thanh xuân với bao điều ước muốn
Chưa điều ước nào có nhắc tên anh…

Nỗi xót xa này nào dám bắt anh mang
Thêm một giây cũng là em thêm một lần mắc tội
Người si tình nhất cũng là người tuyệt tình rất đỗi
Nên nhặt lại hoàng hôn, thôi anh hãy trở về…

Em chẳng có gì ngoài một nỗi tái tê
Ngoài những dòng tin em sẽ không hồi đáp
Dù có dắt tay đi ,cuối đường em vẫn tự mình đi lạc…
Anh có gì từ vụn vỡ của em?

Thì lẽ nào bắt anh đứng giữa mùa đông
Em nhận quả báo đủ nhiều, để không cho mình thêm một lần phạm lỗi
Thà làm một người tuyệt tình rất đỗi
Còn hơn đa tình trong nỗi tự tình riêng?

Sưu tầm


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Bài liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề