‘Đêm có mỗi việc nằm ngửa thôi mà cô cũng không xong’

Đêm qua, tôi có nói vài câu cằn nhằn sau khi chịu trận cơn hoan lạc của anh, anh đã thẳng thừng đẩy tôi tuột khỏi giường và gằn giọng bảo: Đúng là đồ đàn bà vô dụng…

Tôi với chồng thực sự là hai thực thể đối lập hoàn toàn về tính cách. Tôi từ bé đã theo học các lớp chuyên Văn và 4 năm đại học cũng sống trong môi trường văn thơ nên cực kỳ lãng mạn, bay bổng. Với tôi, từ lời nói cho đến hành động đều cần có sự ý nhị, nhẹ nhàng.

Nhưng chồng tôi thì khác hẳn, anh luôn coi hành động và kết quả là quan trọng. Những lời nói đẹp đẽ, cử chỉ ý nhị đều là thứ vô nghĩa, rườm rà không đáng có.

Cũng chính vì sự khác biệt trong tính cách này mà ngày mới quen nhau, tôi đã chẳng bao giờ nghĩ sẽ yêu chứ đừng nói đến việc lấy người bạn hơn tôi 2 tuổi ấy làm chồng. Tuy nhiên, trước sự tấn công kiên trì, bền bỉ của anh, cộng thêm sự vun vào của gia đình, bạn bè, tôi đã xiêu lòng.

   ‘Đêm có mỗi việc nằm ngửa thôi mà cô cũng không xong’ - Ảnh 1

Đêm qua, tôi có nói vài câu cằn nhằn sau khi chịu trận cơn hoan lạc của anh, anh đã gằn giọng bảo: Cả ngày chơi, đêm có mỗi việc nằm ngửa thôi mà cô cũng không xong. ẢNh minh họa.

Cứ nghĩ đến vô số những lời khuyên của bạn bè kiểu như “Đàn ông phải thực tế chứ cứ lãng đãng như mày có mà chết đói”, “Hai người phải khác nhau mới lâu bền”… tôi lại thêm động lực để yêu anh. Và rồi 27 tuổi, tôi lên xe hoa về nhà anh làm dâu.

Cuộc sống những ngày đầu sau khi cưới diễn ra êm đẹp. Anh dù không bao giờ nói những lời hoa mỹ khiến tôi bay bổng hay tặng những món quà khiến tôi nở mày nở mặt với bạn bè nhưng tôi cũng khá hài lòng vì anh có thu nhập ổn định lại thoải mái trong cách chi tiêu.

Chồng tôi là người khá giỏi về chuyên môn và lại luôn trách nhiệm trong công việc nên anh luôn thăng tiến trong công việc và có những mối làm ăn tốt. Anh chỉ một mực đi làm là về nhà giúp vợ và mẹ nấu nướng và dọn dẹp nhà cửa. Nói chung tôi đã nghĩ rằng lựa chọn lấy anh làm chồng là quyết định đúng đắn.

Tuy nhiên, mọi rắc rối bắt đầu từ khi tôi sinh con gái đầu lòng. Vì con gái tôi sinh thiếu tháng hay quấy khóc nên những ngày mới sinh dù cả tôi và mẹ chồng chăm cháu song vẫn không xuể việc. Và tôi đã phải nhờ anh cùng tôi chăm con mỗi khi đêm đến nhưng cũng từ đây tính tình nóng nảy, ăn nói cộc cằn của anh có dịp nảy sinh.

   ‘Đêm có mỗi việc nằm ngửa thôi mà cô cũng không xong’ - Ảnh 2

Chẳng lẽ lại ly hôn chỉ vì tật thô lỗ của chồng? Có ai rơi vào tình cảnh như tôi không? Ảnh minh họa.

Hàng đêm, cứ mỗi khi phải thức giấc vì những tiếng con khóc là anh lại chửi thề và đệm bằng những từ tục tĩu như phường chợ búa. Hôm nào, tôi phải nhờ anh bế con nữa thì khỏi phải biết, anh đay nghiến tôi bằng đủ từ ngữ cay nghiệt làm như thể tôi là người vô dụng lắm ấy.

Cũng từ khi có đứa con ra đời, vợ chồng tôi hay mâu thuẫn hơn. Và mỗi khi bất đồng quan điểm, anh không ngần ngại buông những lời xúc phạm tôi. Những lời nói này làm tôi tổn thương ghê gớm. Chúng làm lụi tàn hết những yêu thương, cảm xúc mà tôi dành cho anh, tình cảm vợ chồng càng cách xa nhau hơn.

Tuy vậy, mọi chuyện sẽ không có gì đáng nói nếu như không có chuyện tôi không thể đáp ứng được “chuyện ấy” cho anh như trước đây. Chồng tôi là người có nhu cầu cao về tình dục. Trước đây, vì chiều chồng, dù có mỏi mệt đến đâu tôi cũng không từ chối chuyện ấy. Tôi cứ nghĩ nhắm mắt vài phút là xong chuyện. Còn chồng tôi, anh coi chuyện giường chiếu như bản năng, không cần phải làm đẹp hay màn dạo đầu nào cả. Vì vậy nên, chúng tôi chẳng mấy khi tranh cãi về chuyện này.

Tuy nhiên, kể từ sau khi sinh em bé, phần do mỏi mệt vì chăm con, phần do cơ thể chưa phục hồi sau chuyến vượt cạn nên tôi cảm thấy “chuyện ấy” cực kỳ đáng sợ. Không chỉ không có cảm xúc mà tôi còn cảm thấy đau đớn đến chảy nước mắt mỗi khi bị chồng ép làm “chuyện ấy”.

Tôi có nói về cảm giác của mình với chồng nhưng anh gần như không quan tâm. Anh bảo: “Đàn bà nhiệm vụ quan trọng nhất là nuôi con và phục vụ chồng nên phải cố gắng bằng mọi giá”. Sau đó, anh tuyên bố sẽ xin cho tôi nghỉ việc hai năm ở nhà để chăm con, anh dư sức nuôi tôi và con nhưng tôi không được làm anh mất hứng. Anh nói vậy nghĩa là tôi phải hiểu tôi không được phép nêu lý do thoái lui “chuyện ấy”.

Tôi nghỉ làm và chỉ ở nhà chăm con. Có thể nói tôi khá nhàn rỗi và có nhiều thời gian nghỉ ngơi nhưng không hiểu sao sau sinh, tôi rất sợ “chuyện ấy”. Trong khi đó, chồng tôi vẫn đòi hỏi “chuyện ấy” đều đặn hàng ngày.

Để né tránh đòi hỏi quá nhiều của chồng, tôi phải nghĩ ra đủ mọi cách. Lúc đầu, anh miễn cưỡng bỏ qua. Nhưng thời gian gần đây, khi nghe tôi nói “em mệt”, “em đau” mỗi khi anh đến gần là anh nổi đóa ngay. Anh mắng chửi và nói những lời cực kỳ tục tĩu khiến tôi tổn thương nặng nề.

Đêm qua, tôi có nói vài câu cằn nhằn sau khi chịu trận cơn hoan lạc của anh, anh đã thẳng thừng đẩy tôi tuột khỏi giường và gằn giọng bảo: Đúng là đồ đàn bà vô dụng. Cả ngày chơi, đêm có mỗi việc nằm ngửa thôi mà cô cũng không xong.

Ngồi dưới nền nhà mà tôi thấy mình nhục nhã vô cùng. Tự nhiên, tôi thấy chẳng còn hứng thú gì mà sống chung nhà với anh nữa. Chẳng lẽ lại ly hôn chỉ vì tật thô lỗ của chồng? Có ai rơi vào tình cảnh như tôi không?

Nguồn nguoiduatin.vn


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề