Này Assad! Hãy đón nhận tên lữa nhé!

Cú đánh liên minh quốc tế đến các mục tiêu quân sự của Syria đã có hiệu quả ra sao, mời các bạn xem bài phân tích và tìm hiểu của Focus về số lượng các tên lữa của Mỹ mà lực lượng phòng không của Sirya có thể bắn hạ về lý thuyết và thực tế ở bài dưới đây của Denis Popovich là nhà báo, tác giả của một loạt tài liệu phân tích về cuộc chiến ở miền Đông Ukraina, trong năm 2014-2016 là phó tổng biên tập và tổng biên tập tờ tạp chí Internet Apostrof của Ukraina

Sáng sớm ngày 14 tháng 4 liên minh quân sự do Hoa Kỳ đứng đầu đã phóng 105 tên lửa vào các mục tiêu ở Syria, nằm trên lãnh thổ kiểm soát của Tổng thống Bashar al-Assad. Vụ tấn công và đáp trả đối với cuộc tấn công này đã làm dấy lên những cuộc tranh cãi về hiệu quả của các hệ thống phòng không của Syria, được trang bị tổ hợp tên lửa chủ yếu là chống máy bay của Liên Xô sản xuất.

Theo Lầu Năm Góc, bắn vào các cơ sở ở Sirya đã phóng đi 105 tên lửa có cánh (tên lửa hành trình) từ các tàu chiến và máy bay của Mỹ, Anh và Pháp. Mục tiêu để tên lửa đánh là Trung tâm nghiên cứu ở vùng ngoại ô Damascus nơi mà theo phía Mỹ, đã thử nghiệm và sản xuất vũ khí hóa học; một kho chứa vũ khí hóa học ở vùng ngoại ô phía tây Homs, cũng như một hầm boongke có liên quan đến hai cơ sở.

Từ 0 đến 90

Theo lời người đại diện của văn phòng Bộ tổng tham mưu liên Lực lượng Vũ trang Hoa Kỳ, Trung tướng Kenneth Mackenzie, tất cả toàn bộ 105 tên lửa đạt được mục tiêu. Đồng thời, các lực lượng phòng không của Syria đã bắn 40 tên lửa lên các mục tiêu ở trên không trung, tuy nhiên điều đó đã xảy ra sau khi tất cả ba cơ sở đã bị tên lữa hành trình hủy diệt thành công. ” việc đánh trả của Syria hóa ra đã không hiệu quả chút nào theo mọi khía cạnh”, vị tướng Mỹ khẳng định.

Đồng thời Bộ Quốc phòng Liên bang Nga, chủ sở hữu các lực lượng phòng phông của Nga được triển khai trên lãnh thổ của Syria, đã không tham gia vào sự đáp trả các cuộc tấn công từ trên không, tuyên bố rằng các lực lượng liên minh đã phóng ra 103 tên lửa, trong đó đã bị bắn rơi 71 quả. Bộ Quốc phòng Bộ Nga nhấn mạnh rằng để phản lại cuộc tấn công tên lửa của Liên minh Mỹ-Anh-Pháp, đã phải phối hợp sử dụng các hệ thống phòng không của Syria s-125, s-200, “Buk” và “kvadrat”, được sản xuất hơn 30 năm trước ở Liên Xô.

Người Syri trong các mạng xã hội nói về những kết quả đánh chặn còn ấn tượng hơn nữa về hệ thống phòng không của mình.  Người sử dụng WaelAlRussi trên Twitter của mình đã viết rằng các xạ thủ của Syria đã bắn hạ 90 trong số 97 tên lửa được phía Liên quân bắn ra. Một vài ngày trước khi vụ tấn công xảy ra, cũng người sử dụng này đã đăng những bài diễn văn với những lời lăng mạ chống lại Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump. Lưu ý rằng ngay sau cuộc tấn công tên lửa, người Syri đã nói về 13 tên lửa đã bị hạ.

Thôi thì chũng ta hãy tìm hiểu xem thông tin của phía nào gần đúng với thực tế hơn.

Di sản của Liên Xô

Vâng, hệ thống tên lửa phòng không (SAM) “Kvadrat” là một phiên bản xuất khẩu của hệ thống tên lửa phòng không “Cube” của Liên Xô, đã được đưa vào sử dụng vào năm 1967. Hệ thống tên lửa Kvadrat được chế tạo để thích ứng cho hoạt động trong điều kiện khí hậu nhiệt đới và được chuyển tới Syria. Loại này, đặc biệt đã tham gia vào cuộc chiến tranh Doomsday trong năm 1973. Đây là một trong những cuộc xung đột quân sự giữa Ả-rập với Israel và kết thúc với sự thắng lợi thuộc về Israel. Theo một số báo cáo, với sự trợ giúp của SAM “Kvadrat”, đã bắn hạ được 64 máy bay của Israel.

Ngoài ra trong dữ liệu chiến thuật và kỹ thuật của SAM “Cube” không chỉ ra cho thấy là có khả năng đánh chặn được tên lửa hành trình. Loại này chỉ được phản ánh trong sửa đổi mới nhất của nó là loại SAM “Cube-M4”, đấy là một lựa chọn chuyển tiếp cho một mô hình hoàn hảo hơn của hệ thống tên lửa Buk sau này. Đối với phiên bản M4, xác suất để đánh một tên lửa hành trình bởi một tên lửa của bộ SAM này là 0,25-0,5. Điều này có nghĩa là để phá hủy đáng tin cậy một tên lửa hành trình thì cần phải phóng đi từ 2 đến 4 quả thuộc loại SAM này.

Khả năng đánh mục tiêu bằng một quả tên lửa – đó là chỉ số mà theo đó để đánh giá hiệu quả của hoạt động chiến đấu về các loại này hay các loại kia đối với các mục tiêu trên không. Ví dụ, đối với SAM “Buk”, được đưa vào vận hành vào năm 1979, khả năng bắn hạ một tên lửa tên lửa hành trình bằng một SAM có chỉ số giống hệt SAM “Cube-M4”, còn SAM cải tiến “Buk-M1” chỉ số tương tự tăng lên 0,4-0,6 (40-60%). Tức là, để mà chắc chắn bắn hạ được một tên lửa hành trình thì chỉ cần hai quả tên lửa SAM “Buk-M1”.

Trong trang bị quân đội chính phủ Syria có một số lượng nhất định của SAM “Buk”, “Buk-M1” và thậm chí “Buk-M2”, được Nga cung cấp vào năm 2010-2013. À mà ở “Buk-M2” chỉ số tiêu diệt tên lửa hành trình của loại SAM này đến 80%. Hệ thống tên lửa phòng không S-200 là phương tiện mạnh mẽ nhất và bắn được xa nhất trong các loại tên lửa hiện đang trang bị cho binh chủng phòng không của Syria. Rất có thể, đang nói về phiên bản xuất khẩu của “Vega”, mà trong những năm 1980 đã bắt đầu được xuất khẩu sang các nước khác nhau bao gồm cả Syria. Tuy nhiên, nguồn cung cấp hàng xuất khẩu đã được bắt đầu chỉ sau khi ở Liên Xô xuất hiện hệ thống tên lửa phòng không S-300. Còn trước đó, S-200 là phương tiện chính của “cánh tay tầm xa”, đảm bảo đánh bại các mục tiêu trên không ở khoảng cách hơn 200 km và có xác suất 60 đến 90%. Tại Ukraina, những khu phức hợp này đã được tháo bỏ hoạt động trước khi Nga xâm lược.

Và cuối cùng, hệ thống phòng không S-125 được thông qua vào năm 1961. Ban đầu, nó là một phức hợp tầm ngắn, được hiện đại hóa nhiều lần, bao gồm cả ở Ukraina. Tuy nhiên, ở Syria, nhiều khả năng có một phiên bản xuất khẩu của S-125 Pechora-2M, được hiện đại hóa bởi các chuyên gia Nga. Trong năm 2008, sản phẩm này đã bắt đầu đưa đến Syria. Nó có thể bắn hạ được tất cả các mục tiêu trên không với xác suất từ 50% đến 98%.

Quá ít để trở thành sự thật

Bằng cách này, hầu như tất cả các tổ hợp tên lửa phòng không được liệt kê ra ở trên (trong một số điều kiện nhất định thậm chí là “kvadrat”) đã có thể được sử dụng để đánh trả các tên lửa của liên minh Mỹ-Anh-Pháp.

Tuy nhiên, những khó khăn chính của cuộc chiến chống tên lửa hành trình là chúng bay ở độ cao thấp so với địa hình trên bề mặt trái đất. Do đó, chúng rất khó bị phát hiện. Trong những trường hợp này, để giúp các xạ thủ phải có máy bay trinh thám tầm xa, loại “nhìn thấy” mục tiêu từ trên cao. Tuy nhiên, ở quân đội Syri không có các máy bay như thế, còn phía Nga thì không đưa bất kỳ tin tức về việc sử dụng loại trinh thám này. Việc không thể phát hiện mục tiêu kịp thời sẽ làm giảm đáng kể hiệu quả “ô dù” của tên lửa đánh chặn.

Điều thú vị là người Syri không thông báo có bao nhiêu tên lửa phòng không họ đã bắn ra. Những dữ liệu này chỉ được cung cấp bởi phía Mỹ. Tuy nhiên, 40 tên lửa là quá ít để bắn được 71 vật thể trên không nếu tin theo phóng sự của Nga. Để đạt được những chỉ số như thế, tính về khả năng của hệ thống tên lửa phòng không hiện có, Syria đã cần phải phóng đi nhiều hơn 100 quả tên lửa, tính tới sự phức tạp liên quan đến việc phát hiện các tên lửa hành trình và khả năng gây nhiễu và cần phải thể hiện mức độ cao trong việc chuẩn bị các tính toán phục vụ các khu phức hợp.

Tuy nhiên, nếu chúng ta nói về 40 tên lửa đã được phóng đi, và kết quả là 13 tên lửa hành trình bị bắn rơi, hoặc hoàn toàn không có một kết quả nào thì gần với thực tế hơn so với các báo cáo lạc quan của Bộ Quốc phòng Liên bang Nga.

CK2 (theo focus)


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Bài liên quan

Có 1 phản hồi cho bài viết “Này Assad! Hãy đón nhận tên lữa nhé!”:

  1. Quang Dung viết:

    Đơn giản thôi các bạn, nếu hệ thống phòng thủ cũ mà hạ được tomahawk thì I rắc và Ly bi không bị thổi bay nhanh thế. Đấy mới là tomahawk đời cũ, chưa tàng hình hoá thôi. Động não một chút là hiểu mà.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề