THẦY TÔI ! ( Thơ Tường Nguyễn Từ )

THẦY TÔI !
Quê tôi gọi Bố bằng Thầy
Với tôi…! trọn nghĩa câu này chẳng sai …
Cho con sức vóc hình hài
Thầy cho con một thân trai vẹn toàn
Bao nhiêu vất vả gian nan
Cho con giây phút bình an bên người
Thầy cho con những nụ cười
Cho con tất cả những lời khuyên răn
Thầy bên con lúc khó khăn
Thầy nâng con dậy sau lần ngã đau
Cho con vợi hết nỗi sầu
Cho con đứng thẳng mà trau chuốt mình
Thầy cho con một chữ tình
Để con sống biết hy sinh cho đời
Thầy cho con cách làm người
Để con biết nói những lời trước sau
Thầy như người bắc nhịp cầu
Cho con vượt mọi sông sâu hiểm nghèo
Thầy khuyên chữ nhẫn mang theo
Để con cách biệt những điều thị phi …
…” Đường trần đen tối nhiều khi
Lửa lòng đốt đuốc mà đi đến cùng
Chữ tài mang đến hãi hùng
Chữ tâm hãy giữ thủy chung bên mình …”
Thầy ơi ! con nguyện đinh ninh
Những lời thầy dạy hành trình con đi
Còn riêng chữ HIẾU là gì…
Mà sao Thầy chẳng nói chi một lời ..!
***
Chiều nay con gọi ..Thầy ơi …!
Hoàng hôn nhuộm đỏ khung trời nhớ mong !
( Voronezh 08 -06 -2015 _ TnT )


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Có 2 phản hồi cho bài viết “THẦY TÔI ! ( Thơ Tường Nguyễn Từ )”:

  1. Hà Năm viết:

    Bài thơ rất hay và sâu lắng.

  2. Ann viết:

    bai tho rat hay, cam on tac gia.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề