Trời tiếc thu sao còn vương vấn
Trút lá khô rớt rụng đầy sân
Tiết xuân cũng sắp đến gần
Hồn thu lắng đọng phân vân điều gì?
Mối tình si tôi em đã rõ
Những trang thơ soi tỏ hết mà
Nhưng giờ thì đã phôi pha
Đau làn môi ngọc châu sa mượt mà
Ngàn trùng khơi xa xôi vời vợi
Bao nhớ thương chờ đợi cách xa
Phút giây trời đất giao thoa
Tình yêu nồng cháy sao ta chẳng gần?
Một mùa xuân nỗi lòng chất ngất
Một tình yêu trời đất chẳng hòa
Tất cả cũng bởi tại ta
Thương ơi..!đừng tiếc thương ta nữa mà
Hay là đợi mùa ngâu tháng bảy
Tiết xuân qua mưa rẫy thật nhiều
Mong mưa gột rửa tiếng yêu
Để ai mãi mãi thương nhiều đến ai.
Tiếng yêu…ôi tai ương trắc trở
Trái tim ta lầm lỡ mất rồi
Thôi đành gửi áng mây trôi
Tới trăng giải giúp đôi lời tình yêu..!
Hà Năm
Trân trọng cảm ơn bạn đọc báo Kygia.net
đã ủng hộ thơ tình Hà Văn Năm.