Đám hỏi làng bên có phải không? Cho cô thôn nữ chốn khuê phòng. Nghệ nhân tay khéo trồng mâm ngũ. Đông đủ họ hàng đứng đợi mong. Tất bật đằng trai lo quả cưới. Tươi cười nhà gái sắm vàng ròng. Bên sông một đám trẻ trâu lạ. Hát khúc tình ca vợ với chồng. Hà Năm Phú Thọ "Mâm ngũ" là mâm ngũ quả. "Quả cưới" là mâm ngũ quả dùng trong lễ dạm ngõ hoặc lễ ăn hỏi.
Đêm quạnh vắng nàng thi có biết Nỗi niềm riêng cách biệt đôi ta Cô đơn ngắm mảnh trăng tà Tình duyên ngăn cách xót xa lệ sầu Tương tư thấy rầu rầu gan ruột Lệ mặn môi lạnh buốt con tim Vết lành lại rạn chân chim Lòng riêng vẫn mải kiếm tìm ái ân Kiếp cỏ dại bao lần khắc khoải Sầu tương tư đâu có ngày mai Lụy vương một đóa hoa nhài ? Ngày đêm thương nhớ vẫn hoài...
Ăn Khế Trả Vàng Mấy chục tỷ đồng cắt tỉa cây Thằng công ăn mỏng xếp ăn dầy Hai tư cây số tiền muôn đấy Cả chốn kinh thành bạc mấy đây Chắc nghĩ trung ương là béo khỏe Lờ thương xứ khổ cứ hao gầy Làm anh chẳng đáng cho người nể Để họ ly khai mặc tía mày. "Đới Sỹ Thái"facebook Khóc lóc than trời mặc kệ bay Quỹ công ông bỏ túi cho dầy Còn bao dự án đợi...
Anh thèm sô cô la Như thèm ái ân lạ Anh thèm cà phê quá Giọt lắng tình em pha. Mình hãy nhẩn nha nhé Cho vị ngọt đắm môi Cùng ngắm mảnh trăng trôi Rồi nhâm nhi vị đắng. Ly cà phê sâu lắng Thấm đẫm ướt tình thơ Sô cô la hơi thở Của em đến bất ngờ... Thương ơi anh chẳng lỡ Uống nhịp thở em đâu Hãy để anh ngồi lâu Cho cà phê sâu lắng. Tình trong đêm khuya vắng Chỉ một...
Tất cả...vẫn còn nguyên trong tôi Chiếc mâm gỗ với cái nồi cơm đất Hương vị thơm của đồng quê ngây ngất Thoang thoảng bay buổi rơm rạ ngày mùa Tất cả vẫn còn nguyên trong tôi Bát canh chua,múi cà dừa má muối Vị đậm đà ngọt thơm cua rang muối Cay cay,chua vị hoa chuối nộm chanh Tất cả vẫn còn nguyên trong tôi Củ dưa hành bánh chưng xanh ngày tết Chùm mai giấy giao thừa ba mới...
Chiều buồn trên nghĩa trang này Con đi tìm mộ mẹ dầy cỏ may Mưa xuân đẫm ướt vai gầy Lệ dâng khóe mắt tràn đầy tiếc thương Nằm đây mẹ vẫn hoài mong Đứa con xa vắng lâu không thấy về Chút kỷ niệm chốn thôn quê Mà sao không nhớ đường về hả con? Để lòng mẹ mãi héo mòn Ngọn đèn trước gió mãi còn sáng đâu. Khi xưa mẹ vẫn nhớ câu Con sẽ chăm mẹ bạc đầu răng...