Chuông giáo đường ngân vang trên phố nhỏ Dõi lòng buồn em đứng dưới tuyết đông Nhớ Noel với hai trái tim hồng Anh cùng em nguyện cầu bên hang đá Bao năm rồi Giáng Sinh nơi xứ lạ Tim không phai đêm thánh lễ có anh Yêu thiết tha mà hai đứa không thành Thương kỷ niệm thương tình mỏng manh quá LinDa LyLy *** Cùng nguyện cầu đôi ta không hai ngả Ánh dương rồi sẽ tan rã tuyết đông Yêu...
Giờ này chưa ngủ sao em? Noel sắp tới răng đèn lên đi. Giáng Sinh em nguyện ước gì? Riêng anh nguyện mối tình si vẫn còn. Bên em đón tết Noel Bên anh cũng muốn răng đèn ngóng trông Bên anh sáng ngọn nến hồng Bên em sao tuyết mùa đông hãy còn... Nguyện cầu cho tấm lòng son Mối tình thơ đó vẫn còn khắc ghi Anh thương em hỡi LyLy Nào Noel đến ta đi nguyện cầu Trăng treo chênh chếch...
Có phải em...Nguyệt Hằng tình bỏ ngỏ Để chàng khờ vò võ suốt năm canh? Ái ân chưa...nỡ từ chối sao đành Bao thi sĩ buông mành đêm đêm đợi Em lõa thể hay em đang khiêu gợi Giết tình ai chờ đợi đến tàn đông Anh thèm được nâng bóng gót sen hồng Hôn đường cong lõa lồ em gợi dục... *** Thi sĩ nay vốn chỉ người phàm tục Nghĩ nàng trăng muốn gợi dục hay sao? Hãy mở toang cánh...
Trớt yêu niệm Phật ích gì Nam Mô...sao nỡ vướng chi bụi trần...? Cổ đeo tràng chuỗi lần dần Trời ơi tu Phật kiếp trần để đâu? Thật ra cũng đã lâu lâu Tôi sang toan tính nguyện cầu chút thôi Mới sang định chắp tay ngồi Nam...Mô,...khấn Phật nhưng rồi chẳng đang Yêu chi cho lắm phũ phàng Vướng chi trần tục rẽ ngang lối chùa..? Hà Năm
Trời hỡi..! bao giờ anh chết đi Có ai thương xót mối tình si Anh mơ hồn hóa thành thi sĩ Dệt thắm duyên em mãi xuân thì ***** Mai anh chết còn chút gì thêm thắt Cho vần thơ nóng bỏng chuyện tình yêu Dòng mực xanh hóa mầu tím tiêu điều Thơ anh đó còn chăng dòng lệ máu Mai anh chết con tim anh ngưng máu Hết tiếng yêu anh nén dấu trong lòng Nỗi niềm riêng anh em biết hay không? Tình đồng...
Trời tiếc thu sao còn vương vấn Trút lá khô rớt rụng đầy sân Tiết xuân cũng sắp đến gần Hồn thu lắng đọng phân vân điều gì? Mối tình si tôi em đã rõ Những trang thơ soi tỏ hết mà Nhưng giờ thì đã phôi pha Đau làn môi ngọc châu sa mượt mà Ngàn trùng khơi xa xôi vời vợi Bao nhớ thương chờ đợi cách xa Phút giây trời đất giao thoa Tình yêu nồng cháy sao ta chẳng...
Anh đi rồi lạnh lẽo mảnh trăng côi Để lòng ai vương tơ không gỡ rối. Anh đi rồi ánh sao đêm lạc lối Se sắt tâm ai nỗi nhớ thương hoài. Anh đi rồi dòng lệ đắng ngày mai Sẽ tràn đầy đôi bờ vai tơi tả. Anh đi rồi bước chân nghe vội vã Để còi tầu tìm kiếm mãi sân ga. Anh đi rồi nhớ nhung sao bỗng lạ Xa cách thật rồi hai chữ thủy chung. Anh đi rồi đau xót đến khôn...