Hôm nay ngày đã mười năm. Tìm em cô gái đêm rằm trung thu. Trời sao cũng lắm sương mù Tìm đâu thấy được trăng thu bây giờ? Hay phải đợi đến giấc mơ. Thì trăng mới tới làm thơ tặng mình. Tình ta trăng vẫn chung tình. Sao trăng lại lỡ náu mình nơi đâu? Hay trăng trốn đám mây mầu. Rồi ta sẽ có phép mầu tìm trăng. Hà Năm
Nước mắt mùa thu ngập kín đồng. Ái tình lạc chốn lệ trào dâng. Trời khóc xót thương đời giông bão Thương cho duyên mới đã nghẹn đòng. Con cá rô sớm lội ngược dòng. Chút thơ ngỏ ý chẳng kịp hong. Mưa thu nhòa ướt dòng nhật ký. Cơn bão lòng tôi...bỗng trào dâng..! Hà Năm Thơ 7 chữ tự do(viết theo yêu cầu bạn đọc)
q Được tin em gửi email qua Hôm nay mới tới tặng quà chúc thơ. Vốn tôi là kẻ khù khờ Mong em đọc hết lời thơ chúc mừng. Nhà em tất bật tưng bừng Bao nhiêu lời chúc,thiệp mừng quá thôi! Bữa nay tôi lại muộn rồi. Mong em thứ lỗi cho tôi vừa lòng. Xin tặng em đóa hoa hồng Cùng lời bầy tỏ mặn nồng hương xa. Nhà em có cả rừng hoa Nay tôi một đóa thật là vô duyên. Xin em chớ...
Vĩnh Biệt Nhà Thơ Vũ Hồng Quân Phút biệt ly đường trần đôi ngả Anh ra đi từ giã cuộc đời. Đau lòng tôi quá anh ơi..! Trái tim thổn thức lệ rơi tuôn trào... Nhớ ngày nào tôi anh gặp gỡ Trên sân ga bỡ ngỡ lần đầu. Vàng lan trốn lấp đi đâu? Để thu ở lại héo mầu thời gian. Khóc thương anh chứa chan dòng lệ Tình đệ huynh đâu dễ quyên mau. Vần thơ đau xót úa nhầu ...
Sân Ga Thơ:Vũ Hồng Quân Sân ga vắng con tầu vừa đến Nỗi niềm vui đợi bến bao ngày. Cung đường Phú Thọ sương bay Khách đang nhộn nhịp mê say nói cười. Đông se lạnh bầu trời xuống thấp Thu tìm đi trốn lấp vàng lan. Tình ai đứng giữa đồi hoang Đi hay là ở dọc ngang chần chừ. Chuyến tàu cuối chiều thu tắt nắng Lao vào đêm ngõ vắng tuyền đen. Tiếng còi sé ruột lệ...
Nghe tin cha ốm bệnh rồi. Con thật có lỗi vì chưa kịp về... Mặc dù công việc bộn bề. Hôm nay thu xếp con về thăm cha. Vườn rau đằng trước sân nhà. Nụ cà cũng héo thương cha bệnh rồi. Con cá cũng chẳng thiết bơi Cánh hoa bông súng tả tơi vì buồn. Con chuồn chuồn nước mắt tuôn Mật ao phẳng lặng buồn ơi là buồn... Nhin cha dòng lệ con rơi. Con thương cha thiệt quá trời cha...
Đóa hồng này giờ chẳng biết tặng ai. Người con gái mắt nai đã xa mãi. Em với ta của một thời vụng dại. Lắng tương tư khắc khoải nhớ thương dài. Khi tiếng yêu chẳng còn lỡ một mai. Vương khổ lụy ái ân hoài mộng ảo. Nhớ ngõ ai khi xưa hồng xác pháo. Rước cô dâu mầu áo trắng tinh khôi. Gặm miếng đau tràn nước mắt mặn môi. Ngồi lặng lẽ ngắm tinh khôi buổi ấy. Vui...
Thu đã về nhuộm phiến lá nhành hoa. Mưa lười gội cây me già góc phố. Nắng nhạt phai chiều mầu vàng quang phổ. Hoàng hôn chìm vào nỗi nhớ không tên. Phố lên đèn răng mắc cửi trời đêm. Ánh trăng lẻ loi cô đơn bên thềm vắng..! Ta bỗng thèm một một mầu hồng của nắng. Sưởi ấm nỗi cô đơn đêm khuya vắng lẻ loi. Thèm bình minh thèm ánh sáng mặt trời. Xua tan đi bao cuộc đời...