
Thu đã về nhuộm phiến lá nhành hoa.
Mưa lười gội cây me già góc phố.
Nắng nhạt phai chiều mầu vàng quang phổ.
Hoàng hôn chìm vào nỗi nhớ không tên.
Phố lên đèn răng mắc cửi trời đêm.
Ánh trăng lẻ loi cô đơn bên thềm vắng..!
Ta bỗng thèm một một mầu hồng của nắng.
Sưởi ấm nỗi cô đơn đêm khuya vắng lẻ loi.
Thèm bình minh thèm ánh sáng mặt trời.
Xua tan đi bao cuộc đời tăm tối.
Áng thơ đêm thu gieo vần ta viết vội.
Kẻo lỡ ngày mai trời trách tội nỗi cô đơn.
Thơ tự do
Hà Năm
Trân trọng cảm ơn bạn đọc đến với Kygia.net
Cùng ủng hộ thơ tình Hà Năm