Còn đâu những tiếng ve kêu. Còn đâu vạt nắng rơi nhiều ngoài sân. Mầu hoa phượng cũng phai dần. Nhuộm sao cho chín vần thơ đợi chờ. Nhớ thương tiếng quốc bơ vơ. Đêm khuya lạc bạn ngẩn ngơ gọi mời. Lập loè đom đóm chơi vơi. Xa rồi tiếng dế lưng đồi nhớ mong. Còn đâu nữa những cơn giông. Mang mưa trút ngập cánh đồng thôn quê. Còn đâu nắng rải triền đê. Cỏ may...
Than ôi..!xa mặt cách lòng. Gần nhau cũng chẳng ước mong được gì. Em về với chốn kinh kỳ. Còn tôi giã biệt phân ly phương trời. Rồi đêm mình sẽ đơn côi. Ướt hoen dòng lệ vương rồi gối ai. Em Sao Hôm tôi Sao Mai. Tìm chi nét ngọc trang đài nữa đâu. Hồn anh hóa tiếng đàn bầu. Than lên nốt nhạc cung sầu đêm đông. Giấc mơ Đà Lạt cuối cùng. Đồi Thông hai mộ chôn chung cuộc...
Nếu ngày mai em không làm thơ nữa. Thì cuộc đời có nghĩa lý chi đâu. Anh của em lại mang nặng nỗi sầu. Mối tình thơ chẳng nhuốm mầu tâm sự. Nếu ngày mai em không làm thơ nữa. Anh sẽ chết một nửa trái tim côi. Chẳng có thơ em anh không sống nổi. Yêu thơ em yêu say đắm em ơi! Nếu ngày mai em không làm thơ nữa. Dòng máu anh sẽ sơ vữa mất thôi Trái tim anh không chứa được nữa...
Nơi đây đất khách chẳng có em. Nằm buồn ngắm trăng qua bức rèm. Nhớ về quê mẹ người em gái. Thở dài...mở nhật ký ra xem. Đêm hội hoa đăng đã qua rồi. Bồi hồi nhớ lắm mảnh trăng trôi. Ở nơi quê mẹ,người em gái. Xa cách từ đây mấy phương trời. Nước mắt lại rơi nữa em ơi! Mảnh trăng đêm hạ cũng vỡ rồi. Thương về quê ngoại người em gái. Nỗi buồn tê tái mãi...
Ta đi dưới đêm trăng tà mùa hạ. Gom vần thơ tìm xác lá chớm thu. Con đường xưa hiện in dấu sương mù. Tuổi ấu thơ con tim lầm lạc lối. Cuộc đời ta...một cuộc đời trôi nổi. Tình yêu ta tình tội cũng từ đây. Ai nói rằng "tuổi trẻ là thơ ngây". Sao lòng ta thức dậy đầy cơn sóng? Yêu chi nữa con tim không khát vọng. Nỗi niềm riêng ký ức đọng lại rồi. Chỉ có nàng và...
Âm điệu chẳng ràng buộc bởi khuân mẫu thơ. Mà hồn thơ lắng đọng một giấc mơ dĩ vãng... Xưa phố cổ một chiều mây lãng đãng. Hoàng hôn ngậm buồn trút quyên lãng vào sâu. Tháng bảy trời mưa không ngớt những giọt sầu. Ôi..!nước mắt ông bà Ngâu sao nhiều thế? Vương vấn ại mà tiếng yêu em không thể. Thốt một lời "Yêu" như thế có hay không. Thương những giọt sương lăn...