Nhà thơ Lê Minh Sơn là một Cộng tác viên của chúng tôi, anh đã có nhiều bài thơ tình lãng mạn đóng góp cho Ký Giả. Từng có thời gian công tác tại Ukraine, bài thơ Mong Ước của anh thể hiện một nỗi nhớ vùng quê anh đã từng đi qua. MONG ƯỚC Ánh nắng trải chan hòa Bên dòng sông Dnhep Sóng nước lăn nhè nhẹ Chỉ thiếu vắng bóng em Cái ngọt ngào xứ lạ Nhắc ta nhớ quê nhà Nơi...
Than ôi..!xa mặt cách lòng. Gần nhau cũng chẳng ước mong được gì. Em về với chốn kinh kỳ. Còn tôi giã biệt phân ly phương trời. Rồi đêm mình sẽ đơn côi. Ướt hoen dòng lệ vương rồi gối ai. Em Sao Hôm tôi Sao Mai. Tìm chi nét ngọc trang đài nữa đâu. Hồn anh hóa tiếng đàn bầu. Than lên nốt nhạc cung sầu đêm đông. Giấc mơ Đà Lạt cuối cùng. Đồi Thông hai mộ chôn chung cuộc...
Cuộc đời như một giấc mơ Xuôi theo dòng chảy... trôi bờ phiêu du Tựa như chiếc lá vàng thu Hết xanh vàng vọt... mặc dù chưa rơi... ! Lá xanh xanh thắm một thời Vi vu trước gió, gọi mời xuân sang Xuân về cây cối rộn ràng Đơm hoa kết nhuỵ... đỏ vàng xinh tươi. Hết xuân đến độ nắng cười Mùa hè thiêu đốt, thân người khô khan Nắng về vạn vật gian nan Mặt trời...
Dòng đời trôi tôi theo tháng năm dài Giờ ngó lại ngày xưa thành xa lắc Tôi bôn ba trong vũng đời tất bật Chợt giật mình tuổi đã xế chiều sao Năm tháng đi qua kỷ niệm vẫn ngọt ngào Hồn thơ trẻ dạt dào bay trong gió Ký ức xưa vẫn còn nguyên đâu đó Tuổi học trò hoa mộng dưới hàng cây Áo ai bay trắng sân trường lộng lẫy Phượng rơi đầy mình ép giấy chờ...
Máu từ cặp đùi đầy lông lá của ông chủ người Tầu cứ ri rỉ chảy ra thấm đỏ cả tấm ga trắng như tuyết. Cô gái một tay cầm khúc thịt lẫn gân thâm sì, nhầy nhụa máu, một tay cầm con dao nhọn cực sắc, dí tận mặt ông chủ: - Cám ơn ông đã bố trí cuộc gặp mặt ở căn phòng này. Địa điểm thật tuyệt vời! Các lớp tường đều được cách âm, điều hòa không khí mát rượi. Cứ...
Ta gửi cho em chút nắng hè oi ảChút phượng đỏ một ít tím bằng lăngGửi cho em hương sen hồng thơm ngátCủa một thời em còn nhớ hay chăngTa gửi cho em chút màu xanh cây bàngChút kỷ niệm mình rong chơi thủa ấyGửi cho em nơi xa ở bên đấyCái nồng nàn vô tình bị lãng quênTrên những con đường góc phố không tênTa quen nhau rồi ươm vào nỗi nhớĐể giờ đây bao tháng năm trăn trởTa gửi cho em...
Tuổi bốn mươi giữ cái mặn mà Bởi em vẫn đẹp như là thủa ấy Cái nụ cười đong đầy sức sống Với đôi tay trần mềm mại hây hây Tuổi bốn mươi em như bông súng Vẫn đứng lặng thầm giữa chốn đồng hoang Cái nét đẹp quyến rũ vô vàn Đủ say lòng bao anh chàng khó tính Tuổi bốn mươi đôi mắt đa tình Làn môi cũ mà chẳng cần son thắm Vẫn nồng nàn pha...







