Tuổi bốn mươi giữ cái mặn mà
Bởi em vẫn đẹp như là thủa ấy
Cái nụ cười đong đầy sức sống
Với đôi tay trần mềm mại hây hây
Tuổi bốn mươi em như bông súng
Vẫn đứng lặng thầm giữa chốn đồng hoang
Cái nét đẹp quyến rũ vô vàn
Đủ say lòng bao anh chàng khó tính
Tuổi bốn mươi đôi mắt đa tình
Làn môi cũ mà chẳng cần son thắm
Vẫn nồng nàn pha chút hoang sơ
Để khiến thế gian bao kẻ say đắm
Tuổi bốn mươi em còn đẹp lắm
Một chút bụi trần một chút ngây thơ
Trong sâu thẳm hừng hực nỗi nhớ
Lại vẫn ngọt ngào như những vần thơ

.
Trả lời