
Anh vẫn hé cửa
đợi em về
trong căn phòng mùa thu tháng 8
Bếp
không có bàn tay đàn bà
tro lạnh xám màu rêu
Em không về
đèn ngủ thắp lêu bêu
Chẳng đủ tỏ
để tình yêu sống lại
Em
đã đi bao lâu
đi bao xa…mà đi mãi
Để căn phòng
trống trải chỉ mình anh
Tháng 8 ùa về
ngọn gió thổi mong manh
Khung cửa sổ
tấm mành tre réo rắc
Đêm cô đơn
những đêm buồn hiu hắt
Nhớ một người
ta úp mặt vào đêm
Tháng 8 không em
trăng lẽ rọi xuống thềm
Cây nguyệt quế
hoa mềm hương…ứa tỏa
Gương em soi
tủ, bàn em còn đó
Phòng
không em
mùi gỗ cũng lên màu
Hỏi giờ này
em đang ở nơi đâu
Ở phương đó
khi buồn em có nhớ
Anh nơi đây
đã nhiều đêm trăn trở
Tưởng tượng bóng người
nhắc nhớ cuộc hoan yêu
Tháng 8 lại về
ký ức cũ gọi kêu
Chăn, chiếu, nệm, ga
gối thêu, giường…lạnh toát
Đêm nép trong đêm
cõi lòng trống hoắc
Nằm nghe thu
rớt đọt lá trong vườn
Em đi rồi
đâu còn nữa yêu thương
Giậu hoa cúc
cũng cùn đi tháng 8
Chái bếp không em
bong lên màu rêu xám
Tường không lau
khói bám lớp dầy
Tháng 8 tràn về
chút gió lạnh heo may
Anh trở giấc
bên này không em nhớ
Cánh tay
chia hai…nâng đầu em bỡ ngỡ
Ôi một lần lầm lỡ để rồi xa
Thương căn phòng ngày cũ của hôm qua.
…TCS…09-08-2015.
Trả lời