Lời nguyền… (thơ Thương Giang)

Quan họ ngày xưa có lời nguyền:
Liền anh quan họ cấm kết duyên,
Cùng với liền chị – Bạn hát đối!
Trái lời đắc tội với tổ tiên…

Vì sợ lời nguyền theo suốt đời
Người ấy không đến hát cùng tôi…
Trót phải lòng nhau…đành phải thế,
Không làm bạn hát để thành đôi…

Đêm hội ngày Xuân nghĩa gì đâu…
Mình tôi tựa thuyền ngắm sông Cầu…
Vắng người, làm sao trao câu hát:
”Lời thương ta sẽ ngỏ cùng nhau…”*?!?

Nỗi buồn vắng bạn chẳng riêng tôi…
Còn bao nhiêu cặp nếu hát đôi
Thanh mai sánh vai cùng trúc mã,
Tàn đêm người xem chẳng muốn rời…

Thế nhưng họ đều phải đứng ngoài,
Không vào chiếu hát cùng bạn trai,
Dẫu nghe câu hát lòng rạo rực.
”Còn duyên ”* Quan họ dễ đâu phai…

Chẳng hiểu tại sao vẫn lưu truyền,
Lệ làng ngàn xưa cấm kết duyên?!?
Trai tài, gái sắc khi hát đối
Chỉ biết nhìn nhau…giấu muộn phiền…

Giá như có được phép nhiệm mầu
Hóa giải lời nguyền tự bấy lâu…
Chắc hẳn có bao nhiêu đám cưới ,
Liền anh, liền chị thành rể-dâu…

Kiev 15/1/2006

* Tên những làn điệu quan họ


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Bài liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề