Cộng đồng người Armenia đã chọn chiến lược sai lầm. Họ thiết lập quan hệ với giới tinh hoa cầm quyền của Liên bang Nga. Do vậy họ sẽ phải trả giá bằng thất bại ở Karabakh

Tất nhiên, tôi có thể sai, nhưng có vẻ như đối với tôi, tầng lớp tinh hoa Armenia (hay nói là thời thượng bây giờ – tầng lớp thượng lưu) đã mắc một sai lầm cơ bản sẽ khiến Armenia phải trả giá (chúng ta hãy ngừng ẩn sau những cách viết này: Nagorno-Karabakh, Artsakh, v.v.) cho thất bại trong chiến tranh.

Thực tế hiện nay là trong số ba quốc gia đứng ra làm trung gian giải quyết cuộc xung đột này đó là Hoa Kỳ, Pháp và Nga, chỉ có Nga là có xác suất can thiệp tối thiểu vào cuộc xung đột nghiêng về phía Armenia. Thậm chí ngay cả về mặt lý thuyết, sẽ không có chuyện binh lính Mỹ hoặc Pháp đi đến hoặc bay đến bảo vệ Karabakh trước người Azerbaijan (và có thể cả người Thổ Nhĩ Kỳ). Do đó, để tránh một thất bại quân sự và cuộc xâm lược tiếp theo của quân đội Azerbaijan vào Nagorno-Karabakh (với tất cả những hậu quả đáng buồn sau đó), Armenia cần để Nga tham gia vào cuộc xung đột này không chỉ ở cấp độ ngoại giao mà còn ở cấp độ thực tế về mặt quân sự. Nhưng chính Armenia và cộng đồng Armenia ở Nga đã chọn một chiến lược hoàn toàn sai lầm cho việc này. Người Armenia tập trung vào việc thiết lập các mối quan hệ tốt đẹp và thậm chí tin cậy với giới tinh hoa chính trị và quân sự cầm quyền của Nga. Các doanh nhân Armenia đã giúp nó (Nga) rửa tiền, buôn bán vũ khí, hào phóng đưa hối lộ cho nó, v.v. Tôi không cố gắng để vạch trần và buộc tội ai đó: nếu bạn không muốn ư – thì đừng thừa nhận sự thật này. Nhưng đối với những người trong cuộc, đây là bí mật của Punchinel (gương mặt truyện tranh của nhà hát múa rối dân gian Pháp, thằng hề-NV). Ngoài ra, các nhà tuyên truyền người Armenia (làm sao các bạn lại có thể không nhớ cặp vợ chồng Simonyan-Keosayan) đã làm việc không mệt mỏi cho Điện Kremlin và sẵn sàng xả thân trong đống rác rưởi hôi thối vì nó…

Nhưng mối quan hệ tốt đẹp với các ông chủ ở Nga chẳng có nghĩa lý gì khi bước vào cuộc chiến với viễn cảnh tổn thất lớn và các vấn đề nghiêm trọng với những anh chàng trưởng thành như Erdogan (có lẽ tôi sẽ không đánh giá thấp  Aliyev). Điện Kremlin sẽ đồng ý với điều này (tôi chắc chắn là như vậy) chỉ trong hai trường hợp (và mong rằng chúng trùng hợp): cuộc chiến này sẽ được đa số xã hội Nga ủng hộ và, ngoài ra, sẽ mang lại một số vụ phá hoại rõ ràng và dễ hiểu dưới dạng mở rộng biên cương hoặc được lợi nghiêm trọng tính được ra tiền.

Tham gia vào cuộc xung đột này sẽ không mang lại điều gì trong hai trường hợp nói trên. Xã hội Nga không coi cuộc chiến này là “của mình”, nó không có những ưu đãi rõ ràng và Điện Kremlin sẽ không ghi được điểm nào (mà còn sẽ ngược lại) nếu tham gia vào cuộc chiến này. Cho dù đó Crưm là trường hợp bị gia nhập đi chăng nữa thì: ở đây tất cả người dân Nga chỉ đơn giản là tụ tập trong lòng nhiệt thành yêu nước và trong gần 5 năm Putin đã được đảm bảo xếp hạng cao. Cuộc xung đột này không hứa hẹn bất cứ điều gì thuộc diện như thế cho Điện Kremlin. Chỉ có dòng những quan tài và lòng căm thù thầm lặng của nhân dân. Do đó, câu trả lời của tôi rất đơn giản: các nhà vận động hành lang người Armenia thân mến! Tôi hiểu tất cả mọi thứ và thậm chí theo một nghĩa nào đó, theo tình con người rất thông cảm với các bạn (mặc dù tôi nghĩ rằng từ quan điểm của luật pháp quốc tế, Azerbaijan đã đúng).

Nhưng! Các bạn không hề cố gắng làm hài lòng người dân Nga. Các bạn đã công khai phớt lờ nó. Các bạn đã thực hiện các giao dịch của mình với giới thượng lưu Điện Kremlin. Tất cả các bạn đều kiếm tiền tốt nhờ việc này và thậm chí tự mình trở thành một phần của giới thượng lưu của Nga này. Nhưng đây không phải là tất cả những gì cần thiết bây giờ. Các mối quan hệ của các bạn và ảnh hưởng của các bạn trong Điện Kremlin sẽ không giúp các bạn được theo bất kỳ cách nào bây giờ. Cần phải có tình yêu và sự cảm thông của hàng triệu người Nga. Cái mà các bạn không có. Tại sao? Có lẽ sẽ đúng hơn nếu trả lời câu hỏi này bằng một nghiên cứu cả mười tập sách, mới trả lời xứng đáng được. Nhưng tôi sẽ trả lời đơn giản: không có tình yêu và sự cảm thông vì các bạn đã không tìm kiếm nó. Các bạn không muốn nó. Cac bạn có nhiều nhiệm vụ quan trọng hơn. Để công bằng thì phải nói rằng Azerbaijan cũng không có tình yêu và sự cảm thông như vậy. Nhưng họ không cần đến các thứ đó. Nó tự giải quyết nhiệm vụ của mình, dựa vào đồng minh của mình, không trông chờ vào sự hỗ trợ của Nga. Đối với Azerbaijan thì sự không can thiệp của Nga vào vùng đó là đủ.

Nhưng các bạn luôn biết rằng các bạn cần sự hỗ trợ của Nga! Rằng các bạn không thể tồn tại mà không có Nga! Tại sao các bạn lại cư xử thiển cận như vậy? Các bạn nói rằng các bạn là một dân tộc cổ đại với kinh nghiệm sinh tồn độc nhất vô nhị cơ mà… Tại sao bạn lại gặp khó khăn như thế?

Nguyễn Vinh (theo cựu phó thủ tướng Liên bang Nga, ngài Anfred Kokh)


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề