Hồi ở quê lên tỉnh.
Ra đường cứ lơ ngơ.
Cua đồng bò đường nhựa!!
Nhìn xe thấy sợ chưa!?.
Cứ nườm nượp vút qua.
Người, xe như mắc cửi.
Những nam thanh nữ tú
Vừa phóng xe vừa cười.
Muốn đi sang bên đường.
Mà sợ không dám bước.
Cứ hết nhìn đằng trước.
Lại ngó ra đằng sau.
Đèn đỏ bật đã lâu.
Mà người ta vẫn cố!!
Chỉ còn chục giây nữa.
Làm sao kịp qua đường!?.
Vừa giận lại vừa thương!.
Sao coi thường luật lệ.?
Nhanh một phút như thế.
Có khi chậm cả đời!
Cứ từ từ bạn ơi.
Cùng dòng người qua lại.
Hà Nội thanh bình mãi.
Nhà nhà được ấm êm.
Dương Huệ Linh & Anh
Trả lời