Xuân thời (Mùa tuyết tan – thơ Tường Nguyễn Từ)
Đôi nhành khổ lộc đã đơm bông
Gió nhẹ mang theo chút vị nồng
Đất trỗi hàng cây vươn bát ngát
Trời gieo sợi nắng trải mênh mông
Làn môi kết lại cho màu thắm
Ánh mắt bừng lên để sắc hồng
Xóa hết dư âm thời tuyết lạnh
Lòng người viễn xứ thỏa niềm trông!
 Tường Nguyễn Từ
Voronezh – 19 – 03 – 2015

 


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Bài liên quan

Có 1 phản hồi cho bài viết “Xuân thời (Mùa tuyết tan – thơ Tường Nguyễn Từ)”:

  1. HÀ VĂN NĂM viết:

    Bài thơ hay và sâu lắng quá.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề