thơ viễn xứ rss thơ viễn xứ
Xuân thời (Mùa tuyết tan – thơ Tường Nguyễn Từ)

Đôi nhành khổ lộc đã đơm bông Gió nhẹ mang theo chút vị nồng Đất trỗi hàng cây vươn bát ngát Trời gieo sợi nắng trải mênh mông Làn môi kết lại cho màu thắm Ánh mắt bừng lên để sắc hồng Xóa hết dư âm thời tuyết lạnh Lòng người viễn xứ thỏa niềm trông!  Tường Nguyễn Từ Voronezh - 19 - 03 - 2015  

Nỗi buồn viễn xứ

Thơ: Vũ Thương Giang Nhạc: Ngọc Anh Ca sỹ: Trúc Ly NỖI BUỒN VIỄN XỨ Sao vẫn là nỗi nhớ Cứ mỗi độ Xuân về? Chạnh lòng kẻ xa xứ, Nghẹn ngào nhắc tới quê... Cuộc đời như sóng bể, Xô ta đến xứ người, Giữa phồn hoa đô hội, Buồn viễn xứ khôn nguôi... Lênh đênh theo dòng đời, Bến mơ chưa chạm tới, Ta như bị cuốn trôi Xa dần bờ nguồn cội... Quê nhà bao người...