Thơ của Sư tử Hà Đông gửi tặng chồng

Em muốn anh chỉ biết có em thôi,

Không được ngó nghiêng dòm cô nào hết.

Em muốn anh từ giờ cho đến chết,

Không được la cà, hú hí với ai.

Nếu chẳng may mà anh có làm sai,

Em độ lượng chỉ phạt anh quỳ gối,

Cho đến khi nào anh biết lỗi,

Em tha…

Em muốn anh đi đâu tối cũng phải về nhà,

Phải biết là có người đang đợi.

Em cấm anh nở nụ cười phấn khởi,

Khi được một mình du lịch nơi xa.

Em mong anh tự giác đừng để em la,

Đừng để người ta bảo em là cọp cái…

Rồi người ta tặng anh cái nhìn ái ngại,

“Tội thằng này, dại gái thấy ghê…”

Anh có gì mà họ cứ chọc quê?

Vợ của anh thì có quyền anh “rét”

Họ nói anh chứ ở nhà họ thường khóc thét,

Lúc Hà Đông rượt họ chạy quanh nhà.

Em vậy là hiền lắm rồi nha.

Nên anh đừng có ba hoa với cô nào đấy (nhá?!)

Chỉ cần một lần em mà trông thấy,

Em sẽ cào nát mặt cô ta.

Anh không được đàn đúm nhậu ở xa,

Chỉ được lân la bán kính vài ba khu phố.

Anh không được dùng từ “vùng lên” để bạn bè ủng hộ,

Rồi ngồi đồng đến mãi tận khuya.

Anh cứ phàn nàn em không biết sẻ chia,

Thế anh nhìn đi, anh bỏ mặc em lo trăm thứ.

Trong khi ngoài đường biết bao nhiêu đối thủ…

Em phải tự mình tìm cách triệt tiêu thôi.

Anh đừng có trời ơi khi em bảo anh bóp ba tiếng còi,

Tại anh dối em,bảo đang trên đường đi công việc.

Cũng đừng từ chối em quyết liệt,

Đang cà phê thì…thử gõ cái ly xem…

Tại anh vô tình nên không thấy tội cho em,

Anh phải dành thời gian cho em và gia đình mình chứ,

Khi yêu anh em đâu phải là Hà Đông Sư Tử,

Suy cho cùng anh đào tạo ra em…

Hôm nay nghĩ thương anh em mua cái bánh kem,

Kèm theo bài thơ này tặng anh cho lãng mạn…

Dịu dàng chờ anh từ giờ cho đến sáng,

Anh không về thì toi mạng với em.

Sưu tầm


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Bài liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề