2 năm ngày mất Đại tướng Võ Nguyên Giáp (25/8/1911 – 4/10/2013). Báo Ký Gỉa trân trong giới thiệu bài thơ của tác giả Vũ Thương Giang.
Bài thơ KHÓC NGƯỜI là tiếng khóc nghẹn ngào nức nở của những người con tha hương không thể về đưa tiễn Bác – Vị Đại tứong vô cùng kính yêu của nhân dân, để về với đất mẹ Quảng Bình.
KHÓC NGƯỜI !
Thơ Vũ Thương Giang
Nhạc: Ngọc Anh
Trình bày: Ca sỹ Mạnh Hùng & Thái Hòa
Bởi tha hương,tha hương
Những người con luân lạc,
Chẳng thể về đưa tiễn Bác.
BÁC ƠI!
Thắp nén tâm nhang vọng bái khóc Người.
Khói mờ ảo vẽ ngang trời tang trắng.
Giọt nước mắt con rơi thành nốt lặng
XÓT XA…
Trời miền Trung mưa giăng mắc nhạt nhòa
Đất Quảng Bình ngập đường hoa đón Bác.
Dòng Kiến Giang chồm dâng con sóng bạc,
NGHẸN NGÀO…
Việt nam ơi ! vụt tắt một vì sao,
-Vị Đại tướng với công lao trời bể,
Vĩnh biệt nhân dân,Người trở về đất mẹ.
QUẢNG BÌNH.
Vũng Chùa –Đảo Yến thật hiển linh.
Người đã chọn gửi thân mình nơi đó.
Can trường đứng đầu sóng ngọn gió,
CHỞ CHE.
Biển đảo Việt nam sẽ ôm ấp vỗ về,
Ru giấc ngàn thu Người nằm nghe sóng hát
“Quảng Bình quê ta” gió Lào,trắng cát.
KHÓC NGƯỜI !
Đại tướng huyền thoại từ nay -Vĩnh biệt rồi!.
Ký ức Điện Biên mãi rạng soi trang sử.
Trong lòng dân Người hóa thành bất tử…
VĨ NHÂN !
Vũ Thương Giang
Kiev 13/10/13
hay cam dong day y nghia
Những vần thơ thật giàu cảm xúc và ý nghĩa
. Bác nằm bên đất Vũng Chùa,
Ngàn thu yên nghỉ, bốn mùa phi lao.
Trập trùng sóng biển đón chào,
Người con của đất đi vào lòng dân.
Cả đời vì nước quên thân,
Điện Biên Phủ đến Mùa Xuân rạng ngời.
Ngăn dòng nước mắt, Bác ơi,
Chúng con thành kính dâng Người tâm hương.
1lời ..Bác ơi….