Gieo nghiệp

Ba mươi tuổi, hắn có đủ những thứ mà người đời mơ ước.

Ra trường, với tấm bằng loại ưu, hắn về làm đúng chuyên môn trong khoa sản của bệnh viện tỉnh.

Hắn giật bắn mình vì tiếng cười khanh khách của đứa trẻ mới lọt lòng, ánh mắt của đứa trẻ nhìn như xoáy vào tâm trí hắn, mồ hôi hắn vã ra ướt đầm đìa. Hắn ngồi phắt dậy. Thì ra hắn lại mơ.

Hắn thi đỗ đại học y Hà nội, niềm ao ước của biết bao nhiêu đứa học sinh nhà chả có gì ngoài có điều kiện ở các thành phố lớn. Hắn thì điều kiện chả có gì, ngoài bố mẹ nghèo, sự thông minh bẩm sinh và tinh thần hiếu học.

Cha mẹ hắn nghèo, ở cái tỉnh miền núi này, chó nhai đá, gà trệu trạo nuốt sỏi lót dạ, mà hắn vẫn cứ học giỏi, giỏi một cách hiên ngang, thách thức đời, thế mới đau.

Đêm đầu đông ở miền này đã lạnh lắm rồi, ngôi nhà to tướng vắng lặng, lạnh lẽo quá, chỉ có mình hắn ở vạ vật nửa năm nay.

Sau ca mổ đẻ sản phụ bị chết, hắn tạm thời chuyển sang làm hành chính. Mọi vận hạn cứ chất chồng sau cái buổi chiều định mệnh mổ cho người sản phụ ấy…

Hắn nhớ mãi bàn tay run rẩy và ánh mắt của người sản phụ. Khi hắn thông báo chị phải mổ khẩn cấp để tránh đứa trẻ bị ngạt, vì ngôi thai cao, sản phụ có những cơn co tử cung rất bất thường. Sản phụ thảng thốt nhìn hắn, tay chị chỉ kịp níu vào tay hắn rồi băng ca kéo vuột chị sang phòng mổ. Gây mê xong, sản phụ bị sốc phản vệ, nôn, tụt huyết áp, suy hô hấp, rồi ngừng thở.

Phương tiện cấp cứu ở tỉnh lẻ không đủ, sản phụ chết, chỉ kịp cứu đứa con. Hắn nhớ mãi nửa giọt nước mắt lăn nặng nhọc từ khóe mi người đàn bà xấu số đã mê man bất tỉnh. Nó nặng nề, đớn đau như hòn đá tảng lăn xiết vào ruột gan rối bời của hắn.

Hắn đỡ đứa trẻ ra khỏi lòng người mẹ đã chết, mắt đứa bé ráo hoảnh, hắn có cảm giác đứa bé nhìn hắn trừng trừng, nó chẳng khóc mà nhoẻn miệng cười.

Pháp y và các chuyên viên y tế cũng chỉ có thể kết luận, sản phụ tử vong do tai biến sản khoa, những điều này vẫn gặp, kể cả trong nền y học tiên tiến nhất. Hắn tạm thời chuyển sang làm hành chính không thời hạn.

Bên sản khoa, có rất nhiều thủ thuật để kiếm tiền mà bệnh nhân và người nhà bệnh nhân không thể biết. Ví dụ điển hình nhất là chuyện đẻ thường và đẻ mổ.

Sản phụ được thăm khám rất kĩ càng trước khi bác sĩ quyết định để đẻ thường hay đẻ mổ. Từ lâu, hắn đã đi ngược lại với đạo đức ngành y. Hễ thấy sản phụ nào kinh tế khá giả, trong thâm tâm hắn đã lên kế hoạch để hòng kiếm thêm tiền.

Đa phần những ca đẻ thông thường đầu đứa trẻ chui ra trước, gần đến lúc sản phụ đẻ tự nhiên, hắn thăm khám, đẩy nhẹ đầu đứa trẻ trở vào.

Lập tức thông báo tình trạng sản phụ khó đẻ, phải mổ khẩn cấp. Tất nhiên hắn đã thu xếp mọi vấn đề, các y tá thông tiểu, người nhà kí giấy, bác sĩ gây mê, mổ tất tật đã sẵn sàng. Hắn cũng sẵn sàng đón nhận những cái phong bì hậu hĩ hơn là đẻ thường gấp nhiều lần.

Đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma, hắn đâu có gieo hạt lành, nên quả chẳng thể ngọt ngào, người vợ đầu gối tay ấp thế mà nghe tin hắn làm việc thất đức, cô thẳng tay tát như trời giáng vào mặt hắn rồi đâm đơn li hôn, thằng bé con đẹp như tranh vẽ nhà hắn từ ngày ấy cứ ốm dặt ốm dẹo, vợ con chuyển hết về bên ngoại, để lại hắn với căn nhà trống vắng lạnh lẽo.

Từ ngày vận hạn, hắn đâm ra mê muội nặng, bắt đầu tin vào bói toán duy tâm.

Tháng trước, hắn lẽo đẽo theo thằng bạn đi xem bói, bà thầy nhìn như con ma sống, mắt thao láo, hốc hác, đen đúa vừa thấy hắn đã phán một câu xanh rờn làm hắn dựng đứng tóc gáy. Nhà anh đang có vong theo, vong này chết phải giờ phạm, thiêng lắm, anh khó mà dứt nghiệp khỏi người ta…

Loan ngẫn


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề