Cảm ơn mẹ của con

Ngày con cất tiếng khóc chào đời, mẹ đã đau đớn biết nhường nào để đưa con đến với thế giới đầy màu sắc và âm thanh này. Cảm ơn mẹ đã sinh con ra với tình yêu vô bờ, chín tháng mang nặng đẻ đau, ơn sinh thành rộng lớn biết chừng nào.

Con mới lọt lòng, nào biết ấm lạnh ra sao. Cảm ơn mẹ đã cho con uống dòng sữa ngọt lành qua ngày lớn lên thành người. Cảm ơn mẹ đã chăm sóc cho con từng khắc từng giờ chẳng quản ngày đêm, chẳng ngại những ngày hè nóng bức hay những đêm đông lạnh giá. Những khó khăn mẹ cắn răng chịu đựng nuôi lớn con thành người.

Con tập nói, mẹ nhẫn nại dạy con bập bẹ nói từng tiếng mà chẳng ngại con nói sai, nói ngọng. Bố kể rằng mẹ đã rơi nước mắt khi nghe con gọi tiếng “mẹ” đầu tiên bằng cái giọng non nớt.

Con tập đi, mẹ dìu con từng bước đi đầu đời. Mẹ là người bên con trên hành trình đầu tiên của cuộc đời, con vấp ngã mẹ cổ vũ con đứng lên. Cảm ơn mẹ đã cho con bài học đầu tiên “khi vấp ngã phải học cách đứng dậy, học cách chiến thắng thất bại đi đến thành công.” Bài học ấy con ghi nhớ mãi không quên, là hành trang suốt đời con mang theo.

Nhớ ngày ấy nhà còn nghèo, khi con đang vui mừng vì bữa tối được cải thiện bằng con cá bố câu được thì mẹ lại hỏi “ Hôm nay con đọc được mấy trang sách?”. Cảm ơn mẹ khi ấy đã nghiêm khắc với con để con hiểu được kiến thức là do những thứ ta đưa vào đầu chứ không phải là những thứ ta đưa vào miệng.

Em trai bị ốm, con dỗ em ăn hết cả bát thịt kho tàu, mẹ đã chẳng mắng con vì hai chị em ăn vụng mà khen con ngoan, đã biết thương em. Cảm ơn mẹ đã dạy cho con phải biết yêu thương, đùm bọc em trai mình để bây giờ chị em con luôn gắn bó. Cảm ơn mẹ và ba đã cho con một gia đình luôn hạnh phúc, đầy ắp yêu thương và tiếng cười.

Có lần con làm mất khoản tiền mẹ cho con nộp học, con biết khoản tiền ấy mẹ phải làm thêm cả đêm trong một tháng mới dành dụm đủ cho con. Con sợ mẹ trách mắng lại càng thương mẹ vất vả. Con đã khóc thật to trong lòng mẹ, mẹ đã không mắng, không trách mà còn vỗ về an ủi con, khen con thật dũng cảm. Cảm ơn mẹ đã dạy cho con cách làm người ngay thẳng, dũng cảm nhận và chịu trách nhiệm khi mình mắc lỗi.

Mỗi thói quen, hành động nhỏ của con đều có bóng dáng mẹ thân yêu. Mẹ là người bạn đồng hành trong hành trình trưởng thành của con. Con đã lớn, giương cánh chao lượn trên bầu trời mơ ước. Cảm ơn mẹ đã chắp cánh cho con được bay cao, bay xa và cảm ơn mẹ vẫn là chốn quay về bình yên khi con đã mệt mỏi với bão giông cuộc đời.

Trong trí nhớ của con mẹ là người phụ nữ có nét đẹp mặn mà, bước đi thoăn thoắt. Con bỗng giật mình khi thời gian đã in hằn lên khuôn mặt của mẹ những nếp nhăn nơi vầng trán, khoé mắt. Tự bao giờ lưng mẹ đã còng, dáng đi chẳng còn linh hoạt? Dáng mẹ nhỏ bé lam lũ vì gánh nặng cuộc sống cơm áo gạo tiền hàng ngày, mẹ chẳng để ý những vất vả mẹ chỉ mong con mẹ được ăn no mặc ấm. Con chợt thấy thân hình nhỏ bé của mẹ sao cao lớn đến lạ…

Cảm ơn mẹ đã sinh ra con, cảm ơn ân sinh thành dưỡng dục của mẹ dành cho con. Cảm ơn mẹ là mẹ của con.

Theo Truyện ngắn 247.


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề