Nhớ Quê (thơ Hà Văn Năm)

Hoàng hôn buông xuống biển chiều.
Mình tôi quán cóc liêu xiêu dãy hàng.
Biến chiều nay quá mơ màng.
Lòng tôi cùng những xốn xang đợi chờ.
Đêm về biển cũng ngây thơ.
Rì rầm con sóng vỗ bờ mãi thôi.
Dạo lên khúc hát gọi mời.
Nhớ ai xa mãi phương trời nào đây.
Ngọn sóng có lúc vơi gầy.
Còn tôi một dạ đong đầy nhớ thương.
Quê hương yêu dấu thân thương.
Những kỷ niệm cũ vấn vương ngọt ngào…
Bão về cuộn sóng lên cao.
Lòng tôi lại nỗi dâng trào nhớ quê.
Hà Văn Năm


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề