Thơ rss Thơ
Gái Tuyên Quang (thơ tinh Hà Văn Năm)

Rượu tầu chè thái gái tuyên. Cái tên em một chữ Duyên đứng đầu. Tôi quyen em đã từ lâu. Mà nay mới gửi câu thơ đến người. Nụ cười tươi tắn rạng ngời. Tâm hồn trongng sáng yêu đời lắm thay. Cùng em uống bát rượu đầy. Nâng lên uống cả men cay tình nồng. Má em chợt ửng sắc hồng. Lông mày chân liễu môi nồng men say. Mối tình sét đánh rồi đây. Câu thơ cảm xúc dâng đầy...

Ru em giấc mộng chiều xuân (Cảm xúc khi đọc thơ Huy Cận)

Nắng chia nửa bãi chiều rồi. Vườn hoa thiếu nữ xếp đôi lá rầu. Sợi buồn con nhện răng mau. Thương ơi hãy ngủ anh hầu quạt đây. Lòng riêng anh mở quạt này. Trăm con chim mộng về bay đầu giường. Ngủ đi em mộng bình thường. Ru em sẵn tiếng thùy dương mấy bờ. Cây dài bóng xế ngẩn ngơ. Hồn em lỡ dở mấy mùa thương đau. Trong mơ em hãy tô mầu. Cho anh nếm trái tình sầu rụng...

Về quê quan họ (thơ Thương Giang)

Anh chưa lần tới Hội Lim Chỉ vịn câu hát mà tìm về đây. Hữu tình in bóng trời mây. Dòng sông quan họ chở đầy phù sa. "Khách đến đun nước pha trà"* Mời trầu cánh phượng đậm đà nét quê. Cải ngồng vàng rực triền đê. Đến đây quên mất đường  về người ơi! Mời anh về hội Lim chơi. Nghe người quan họ hát lời trao duyên. Một lần ngồi tựa mạn thuyền. Bồng bềnh hư ảo...

Xuân thời (Mùa tuyết tan – thơ Tường Nguyễn Từ)

Đôi nhành khổ lộc đã đơm bông Gió nhẹ mang theo chút vị nồng Đất trỗi hàng cây vươn bát ngát Trời gieo sợi nắng trải mênh mông Làn môi kết lại cho màu thắm Ánh mắt bừng lên để sắc hồng Xóa hết dư âm thời tuyết lạnh Lòng người viễn xứ thỏa niềm trông!  Tường Nguyễn Từ Voronezh - 19 - 03 - 2015  

Cỏ dại (thơ tình Hà Văn Năm)

Cúi xin trời hóa thành thân cỏ dại. Thức trọn đêm vò võ đón sương mai. Ôm ấp nhau một khắc rồi chia hai. Thế cũng sướng thân ta loài cỏ dại. Đã đời chưa ta trao nhau ân ái. Thương người đi kẻ ở lại khóc hoài. Ái ân đâu Chỉ chút tình vụng dại. Rồi cả đời khắc khoải đến tàn phai. Hà Năm

Giao thông loài kiến

Kiến đỏ kiến đen với kiến càng. Giao thông chẳng học cứ đi ngang. Đèn xanh,đèn đỏ phi qua hết. Có chết cái thân cũng chẳng màng. Lại nói đến ông cụ kiến vàng Lập lên trật tự rõ là sang giao thông luật lệ thì chểnh mảng. Có kiến nghị chi cũng bảo... xoàng. Hà Năm

Thằng nhỏ xuống chợ (thơ Hà Văn Năm)

Rõ khổ thân thằng nhỏ của ông. Bữa qua xuống chợ dính cơn dông. Lúc la lúc lắc đầu trần nhộng. Ngúng nguổi cái mông chốn chợ đông. Hàng họ ế thừa không mặc cả. Đã mang tiền ít lại xuôi lòng. Nhớ...mua cái điếu bà mày nhắng. Chẳng có lúc thèm lại khổ ông. Hà Văn Năm

Đường tu (thơ tình Hà Văn Năm)

Duyên phận trời se chỉ rõ ràng. Than ôi..!ai lỡ bước sang ngang. Bồ đề mấy nhánh vàng mưa đổ. Sen trổ vài bông bão rẽ hàng. Người bước xuống thuyền qua bến vắng. Kẻ đi nhặt nắng đợi mùa sang. Đường tu rơi rớt đôi hàng lệ. Dễ trách đâu...duyên phận bẽ bàng. Hà Văn Năm

Đề ảnh! (Thơ Tường Nguyễn Từ)

ĐỀ ẢNH ! Khóc thể như là Hứa Mạnh Khương (*) Khóc cho nỗi hận những con đường Khóc khi nhạc đượm niềm trăn trở Khóc lúc thơ trầm nỗi vấn vương Khóc tức lòng tham quân thảo khấu Khóc căm dạ ác lũ quan trường Khóc vơi nước mắt ''Chiều Xuân'' ấy Khóc phận cây lành giống Hỷ Lương !*                                                                           ...

Em ơi đừng khóc nữa (thơ tình Hà Văn Năm)

Nàng thi hỡi..! tình thơ là bất tận. Khóc làm chi thêm tủi phận xót xa. Nào mình cùng viết tiếp bản trường ca. Của mùa thu ánh trăng tà sắc trắng. Thương yêu hỡi qua hạ còn vương nắng. Khóc chi em cho chạnh vắng cõi lòng. Để bầu trời nặng trĩu những cơn giông. Rồi mưa nhòa ướt hết dòng nhật ký... Hãy quên đi bản trường ca di hận. Của tháng tư lận đận cuộc đời...