Mùa hạ về nắng chói chang. Tôi sang nhặt nắng nhà nàng cất đi. Phòng khi gió rét đông thì. Mang ra sưởi ấm mỗi khi lạnh lòng. Xin nàng nàng có cho không? Hay nàng mang nắng ra đồng rãi chơi. Buồn lòng tôi lắm nàng ơi! Lấy chi hong chín nụ cười được đây. Cơn mưa nặng trĩu đám mây. Ướt vần thơ ướt cả đầy lòng tôi. Hà Văn Năm (Zomhai) gửi Hồng Đỏ Thơ hay, thơ tuyển chọn
Lại một đêm nữa qua rồi. Năm canh thức trọn mình tôi phương trời. Ngồi buồn ngắm mảnh trăng trôi. Bâng khuâng nhìn ánh sao trời vỡ tan. Đêm khuya sương xuống răng màn. Tôi bên ly rượu cơ man nỗi sầu. Cuộc đời chẳng biết về đâu? Ra đi không lỡ ở nặng sầu hơn... Cúi xin Đức Chúa ban lơn. Xóa tan đi hết giận hờn trong tôi. Giữa hai ngả rẽ cuộc đời. Cho tôi quyết định...
Xin làm những hạt mưa sa. Tắm em cô gái "bán hoa" đầu đường. Nhìn em anh thấy thật thương. Dòng đời sô đẩy tha phương chốn này. Thân em tàn tụy yếu gầy. Đóa hoa hết sắc từ đây mất rồi... Xưa em đẹp quá đi thôi. Khiến bao trai tráng đứng ngồi không yên. Sao em lại lỡ " làm tiền" Bán thân cho kẻ dở điên dở khùng. Tiền chùa chúng ném lung tung. Thay nhau xâu xé tận cùng đời...
Sa Pa nay nắng lên rồi. Lòng ta sao cũng bồi hồi nhớ thêm. Nắng ơi hãy nắng nữa lên. Và nào cùng vén bức mành sương ra. Bừng lên giữa khoảng trời xa. Sa Pa thành phố sương sa diệu kỳ. Chợ tình nào hãy cùng đi. Để rồi tìm mối tình si ngày nào. Chân ta bước thấp bước cao. Chắc ta đã uống rượi đào ở đây. Men tình sao cũng say say. Chẳng hiểu ta đã bị say men nào..? Bức màn...
Buông xuống đi, buông xuống đi, please Chợ kept làm chi, có ích gì Thở ra chẳng lại, còn chi nữa Vạn pháp vô thường buông xuống đi Buông xuống đi, buông xuống đi, please Chợ kept làm chi, có ích gì Ôm vào đau khổ vô cùng tận Buông xuống ngay liền vạn khổ đi Buông xuống đi, buông xuống đi, please Chất kept thân tâm có ích gì Thở ra chẳng lại, còn chi nữa Thân tâm vô thường, buông...
Có lẽ nào em cho ta nhiều đến thế? Sáng bình minh tỏa ánh nắng tràn trề. Xua tan đi những cơn mê vụng dại. Thủa thiếu thời ân ái đến đam mê. Có lẽ nào em cho ta nhiều đến thế? Những câu thơ em hát giấc trưa hè. Như lũ về ào ạt nước trong khe. Thỏa cơn khát nỗi lòng ta bỏng rát. Có lẽ nào em cho ta nhiều đến thế? Chiều hoàng hôn tóc rủ áng mây thề. Sương vương rơi...
Ta xa trăng lâu quá, Nên trăng ít mặn mà. Ánh vàng nào còn chiếu, Để sáng tỏ lòng ta. Ta yêu trăng tất cả Xuân hạ và thu đông. Nguyệt thực nào che đậy Để trăng chẳng mặn lòng. Đi nửa vòng trái đất, Nay mới về tới đây. Ấu thơ ta ngày ấy Đau đớn xác thân gầy. Trăng ơi trăng có thấy Trái buồn treo trên cây? Trái buồn đang chờ đợi Để ta hái cuộc đời... Ngày mốt rồi...