Rõ khổ thân thằng nhỏ của ông.
Bữa qua xuống chợ dính cơn dông.
Lúc la lúc lắc đầu trần nhộng.
Ngúng nguổi cái mông chốn chợ đông.
Hàng họ ế thừa không mặc cả.
Đã mang tiền ít lại xuôi lòng.
Nhớ…mua cái điếu bà mày nhắng.
Chẳng có lúc thèm lại khổ ông.
Hà Văn Năm
Bài liên quan
Trả lời