Anh Đi Rồi (thơ tình Hà Văn Năm)

Anh đi rồi lạnh lẽo mảnh trăng côi
Để lòng ai vương tơ không gỡ rối.
Anh đi rồi ánh sao đêm lạc lối
Se sắt tâm ai nỗi nhớ thương hoài.
Anh đi rồi dòng lệ đắng ngày mai
Sẽ tràn đầy đôi bờ vai tơi tả.
Anh đi rồi bước chân nghe vội vã
Để còi tầu tìm kiếm mãi sân ga.
Anh đi rồi nhớ nhung sao bỗng lạ
Xa cách thật rồi hai chữ thủy chung.
Anh đi rồi đau xót đến khôn cùng.
Mối tình chết chẳng cùng chung nấm mộ.
Hà Năm


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Bài liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề