Đời Bốn Mùa (thơ Hoàng Hải)

Cuộc đời như một giấc mơ
Xuôi theo dòng chảy… trôi bờ phiêu du
Tựa như chiếc lá vàng thu
Hết xanh vàng vọt… mặc dù chưa rơi… !

Lá xanh xanh thắm một thời
Vi vu trước gió, gọi mời xuân sang
Xuân về cây cối rộn ràng
Đơm hoa kết nhuỵ… đỏ vàng xinh tươi.

Hết xuân đến độ nắng cười
Mùa hè thiêu đốt, thân người khô khan
Nắng về vạn vật gian nan
Mặt trời thiêu đốt… tiêu tàn lá hoa.

Thu đến gió thổi là đà
Lá vàng rơi rụng, rời xa thân cành
Cây khô như thể độc hành
Một mình chống chọi… tranh dành trời đông.

Thế rồi từng đợt mưa giông
Báo mùa mưa đến, mà không ngại ngùng
Cây khô gặp nước vẫy vùng
Đâm chồi nẩy lộc… để cùng đơm hoa…!

08.07.2015
HOANGHAI


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Bài liên quan

Có 1 phản hồi cho bài viết “Đời Bốn Mùa (thơ Hoàng Hải)”:

  1. Bài thơ rất hay và ý nghĩa, cảm ơn tác giả.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề