Mơ trăng (thơ tình Hà Văn Năm)

Ta xa trăng lâu quá,
Nên trăng ít mặn mà.
Ánh vàng nào còn chiếu,
Để sáng tỏ lòng ta.
Ta yêu trăng tất cả
Xuân hạ và thu đông.
Nguyệt thực nào che đậy
Để trăng chẳng mặn lòng.
Đi nửa vòng trái đất,
Nay mới về tới đây.
Ấu thơ ta ngày ấy
Đau đớn xác thân gầy.
Trăng ơi trăng có thấy
Trái buồn treo trên cây?
Trái buồn đang chờ đợi
Để ta hái cuộc đời…
Ngày mốt rồi trăng ơi!
Thôi chờ trăng tròn nhé.
Đến mười rằm ta kể
Cuộc đời ta trăng nghe.
Rồi tới một đêm hè,
Thanh vắng và mát mẻ.
Trăng về đây hôn khẽ
Đôi môi ta vụng về.
Nếu như trăng có về.
Hãy ngủ với ta nghe?
Ta cùng trăng trăng nhé
Ái ân trọn giấc hè.

Ảnh chỉ mang tính minh họa.
Trân trọng cảm ơn các bạn đã đến với thơ tình buồn
Hà Văn Năm


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Bài liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề