Nước mắt mùa thu ngập kín đồng. Ái tình lạc chốn lệ trào dâng. Trời khóc xót thương đời giông bão Thương cho duyên mới đã nghẹn đòng. Con cá rô sớm lội ngược dòng. Chút thơ ngỏ ý chẳng kịp hong. Mưa thu nhòa ướt dòng nhật ký. Cơn bão lòng tôi...bỗng trào dâng..! Hà Năm Thơ 7 chữ tự do(viết theo yêu cầu bạn đọc)
Thu đã về nhuộm phiến lá nhành hoa. Mưa lười gội cây me già góc phố. Nắng nhạt phai chiều mầu vàng quang phổ. Hoàng hôn chìm vào nỗi nhớ không tên. Phố lên đèn răng mắc cửi trời đêm. Ánh trăng lẻ loi cô đơn bên thềm vắng..! Ta bỗng thèm một một mầu hồng của nắng. Sưởi ấm nỗi cô đơn đêm khuya vắng lẻ loi. Thèm bình minh thèm ánh sáng mặt trời. Xua tan đi bao cuộc đời...
Than ôi..!xa mặt cách lòng. Gần nhau cũng chẳng ước mong được gì. Em về với chốn kinh kỳ. Còn tôi giã biệt phân ly phương trời. Rồi đêm mình sẽ đơn côi. Ướt hoen dòng lệ vương rồi gối ai. Em Sao Hôm tôi Sao Mai. Tìm chi nét ngọc trang đài nữa đâu. Hồn anh hóa tiếng đàn bầu. Than lên nốt nhạc cung sầu đêm đông. Giấc mơ Đà Lạt cuối cùng. Đồi Thông hai mộ chôn chung cuộc...
Nơi đây đất khách chẳng có em. Nằm buồn ngắm trăng qua bức rèm. Nhớ về quê mẹ người em gái. Thở dài...mở nhật ký ra xem. Đêm hội hoa đăng đã qua rồi. Bồi hồi nhớ lắm mảnh trăng trôi. Ở nơi quê mẹ,người em gái. Xa cách từ đây mấy phương trời. Nước mắt lại rơi nữa em ơi! Mảnh trăng đêm hạ cũng vỡ rồi. Thương về quê ngoại người em gái. Nỗi buồn tê tái mãi...
Ta đi dưới đêm trăng tà mùa hạ. Gom vần thơ tìm xác lá chớm thu. Con đường xưa hiện in dấu sương mù. Tuổi ấu thơ con tim lầm lạc lối. Cuộc đời ta...một cuộc đời trôi nổi. Tình yêu ta tình tội cũng từ đây. Ai nói rằng "tuổi trẻ là thơ ngây". Sao lòng ta thức dậy đầy cơn sóng? Yêu chi nữa con tim không khát vọng. Nỗi niềm riêng ký ức đọng lại rồi. Chỉ có nàng và...
Đêm giữa hạ bầy ve than nhiều lắm. Nàng thi ơi ta thức trắng nữa rồi. Lật dở trang nhật ký từng dòng trôi. Ngồi một mình trong đêm nghe quạnh vắng. Bên ly rượu nước men đùng đục trắng. Muốn uống trôi nỗi cay đắng cuộc đời. Mầu nước mắt hòa trộn cốc rượu vơi. Đã uống cạn mà sao không quyên nổi.. Từ gặp nàng ngỡ đời ta thay đổi. Nhưng than ôi tình tội nào buông...
Tháng ba Cơn mưa rào còn nhắt hạt. Cơn mưa sầu lệ giặt lòng thơ. Từ mất cha con phải bơ vơ. Kiếp luân hồi mãi giờ chưa gặp. Nén nhang trên bàn thờ con thắp. Vọng hồn cha về với gia tiên. Đĩa trầu cau cúng tiến mẹ hiền. Cùng linh dám tổ tiên phù độ. Mâm cơm canh chẳng thể gọi cỗ. Tấm lòng thành ngày giỗ cha ơi! Hồn mẹ,cha,có ở trên trời. Con tấu lạy về với gia...
Tôi muốn chọc hồn tôi đầu ngọn bút. Cho máu tươi lai láng chảy phun ra. Để lấy máu làm mực viết tình ca. Hồn trót yêu trăng tà trọn một kiếp... Máu đừng đông để tôi còn viết tiếp. Dòng lệ thơ. ôi khủng khiếp não lòng. Muốn dìm hồn chìm đắm giấc mơ đông. Mơ trọn cuộc ái ân không thể có. Để hồn trốn những mối tình trăng gió. Của đời tôi vạn khổ nỗi sầu...
Lại một đêm nữa qua rồi. Năm canh thức trọn mình tôi phương trời. Ngồi buồn ngắm mảnh trăng trôi. Bâng khuâng nhìn ánh sao trời vỡ tan. Đêm khuya sương xuống răng màn. Tôi bên ly rượu cơ man nỗi sầu. Cuộc đời chẳng biết về đâu? Ra đi không lỡ ở nặng sầu hơn... Cúi xin Đức Chúa ban lơn. Xóa tan đi hết giận hờn trong tôi. Giữa hai ngả rẽ cuộc đời. Cho tôi quyết định...