Tôi muốn chọc hồn tôi đầu ngọn bút.
Cho máu tươi lai láng chảy phun ra.
Để lấy máu làm mực viết tình ca.
Hồn trót yêu trăng tà trọn một kiếp…
Máu đừng đông để tôi còn viết tiếp.
Dòng lệ thơ. ôi khủng khiếp não lòng.
Muốn dìm hồn chìm đắm giấc mơ đông.
Mơ trọn cuộc ái ân không thể có.
Để hồn trốn những mối tình trăng gió.
Của đời tôi vạn khổ nỗi sầu đau.
Hỡi ngọn bút mi hãy chọc thật sâu.
Và dìm hồn trong nỗi sầu nhân thế.
Hà Văn Năm
Bài liên quan
Trả lời