thơ tình rss thơ tình
Đêm Buồn (Thơ tình Hà Văn Năm)

Đêm nay thức trắng vọng tình mơ. Tức cảnh sinh thơ phút thẫn thờ. Nuốt lệ ngậm ngùi thương với nhớ. Thời gian trôi lặng mấy canh giờ. Đầu ghềnh ánh sáng trăng ngờ ngợ. Ấm ức niềm riêng với miếng thơ. Uống cả màn đêm trong nhịp thở. Vẳng đâu tiếng mõ điểm canh giờ. Hà Văn Năm

Mắc cạn trong mắt ai…

Chưa qua sông Đuống ,sông Cầu. Chưa nghe ai hát "Mời trầu","Còn duyên"* Chưa xem hát đối trên thuyền Mà hồn mắc cạn giữa miền ca dao. Dưới vành nón thúng quai thao. Nụ cười toả nắng xuyến xao  lòng người. Mắt nhung trong vắt giếng khơi. Dịu dàng quan họ để rồi vấn vương... Một lần qua bến  sông Thương. Trong chiều lảng bảng khói sương xa mờ. Triền sông hoa cải ngẩn ngơ. Nở...

Đường hai lối mộng… (thơ Tường Nguyễn Từ)

ĐƯỜNG HAI LỐI MỘNG ! Sao đành giã biệt bạn lòng ơi Để lỡ cho nhau một bước đời Kẻ ở đơn hình khi nắng đổ Người về lẻ bóng lúc mưa rơi Làn môi buổi nọ tim tan nát Ánh mắt hôm nao dạ rối bời Trả hết cho nhau ngàn kỷ niệm Đong đầy nỗi nhớ giữa chơi vơi ! Voronezh 29 - 01 -2015 Tường Nguyễn Từ  

Tuyết…! (thơ Tường Nguyễn Từ)

TUYẾT ! (Thủ nhất thanh) Tuyết trắng rơi nhiều suốt bữa nay Tuyết khơi buốt dạ giữa đông này ... Tuyết giăng vạn nẻo xua niềm mộng Tuyết phủ ngàn trùng lấp ý say Tuyết thẫn thờ buông vương vấn dậy Tuyết da diết đượm nhớ nhung bày Tuyết đem sắc lạnh đùa nhân thế Tuyết kéo dòng đời mải miết quay ! Tường Nguyễn Từ Voronezh 28-11-2014  

Dấu yêu

Có thể trăng già đã cạn hết những đêm đầy lạc thú Có thể cội tùng đã gầy guộc những mầm xuân Nhưng trong sâu thẳm động tình trong ruột núi Vẫn nồng nàn một thuở ái ân. Em từng trao anh màu ngọc ánh trăng ngần Trăng phốp pháp căng tròn hồng hào huyết quản. Ta từng trao em. (more…)

Đối thoại với trái tim

Đã biết bao nhiêu lần lý trí tự nhủ sẽ thôi yêu Mà trái tim lại cứ bướng ngang chẳng muốn đi ngược chiều nỗi nhớ Lý trí cũng thừa biết rằng mình còn đang sống và đang thở Chỉ có trái tim kia dường như đã chết tự bao giờ. Ai cũng đủ thông minh để biết mình dại khờ Nhưng có bao nhiêu người thật yêu mà dám nói mình chưa một lần ngu ngơ, khờ dại Để rồi dẫu biết thế...

Mùa đông cô đơn

Em đừng hỏi mùa đông vì sao buồn đến thế Mùa đông từng rơi lệ Bởi mùa đông cô đơn Em đừng cố dỗ dành để mùa đông ấm áp hơn Khi mùa đông chỉ riêng mình trút lá Những cành cây khẳng khiu trên con đường chưa lạ Vậy mà người ta quên mùa đông mất rồi Em đừng thương hại khi nhìn mùa đông lẻ loi Mùa đông tự trói mình trong những làn sương dày đặc Để ôm lấy trái tim...

Một-Hai-Ba

Một-hai-ba ... Rồi em có hiện ra? Như một nàng tiên khoác áo choàng màu nắng? Xua tiếng thở dài bằng làn hơi ấm xoa dịu cơn đau bằng tia mắt biết cười! Một-hai-ba... Rồi anh mở mắt ra có áng mây bay nghiêng trời nắng hạ có loài hoa mang mùi hương rất lạ phủ dịu mềm lên cỏ lá xung quanh. Tiếng chân em rất khẽ trên đồng xanh Anh quay mặt vào tường, gõ nhịp tim đồng...

Ừ thì …

Ừ thì nhiều lúc cũng thấy thật cô đơn Muốn tìm kiếm ở đâu đây một người để mà thương mà nhớ Muốn được chở đi ăn kem vào những ngày trời đông trở gió Cứ khúc khích cười nhìn khuôn mặt nhăn nhó của người ta. Ừ thì nhiều lần cũng muốn được tặng hoa Vào ngày lễ tình nhân hay mùng tám tháng ba chẳng hạn Để không phải tủi lòng khi nhìn quanh đám bạn Chúng đang mỉm...

Khi em già đi

Rồi sẽ đến ngày làn da em nhăn nheo Bụng mỡ phình ra chẳng thấy eo đâu nữa Sau ngần ấy năm mình kết duyên chồng vợ Nhan sắc đâu còn rạng rỡ như lúc xưa. Rồi sẽ đến ngày anh thấy em khó ưa Hay cằn nhằn, không vừa lòng nhiều chuyện Không hứng thú gì việc phấn son, ăn diện Rất hay quên, lại luôn miệng than phiền. Rồi sẽ đến ngày không còn gọi anh-em Không gọi...