Âm điệu chẳng ràng buộc bởi khuân mẫu thơ. Mà hồn thơ lắng đọng một giấc mơ dĩ vãng... Xưa phố cổ một chiều mây lãng đãng. Hoàng hôn ngậm buồn trút quyên lãng vào sâu. Tháng bảy trời mưa không ngớt những giọt sầu. Ôi..!nước mắt ông bà Ngâu sao nhiều thế? Vương vấn ại mà tiếng yêu em không thể. Thốt một lời "Yêu" như thế có hay không. Thương những giọt sương lăn...
Cho em mượn bờ vai anh một chút thôi Em dựa đủ rồi ngày mai em sẽ trả Bởi cuộc đời sao chông chênh nhiều quá Gắng gượng một mình em sẽ ngã mất thôi. Cho em mượn tiếng cười làm rạng rỡ đôi môi Để thấy yêu thương chẳng xa xôi quá thế Cho em mượn tiếng cười chỉ hôm nay thôi nhé Ngày mai vui rồi em sẽ trả anh ngay. Anh lại gần đây cho em mượn vòng tay Ôm chặt đi anh kẻo vai...
THẦY TÔI ! Quê tôi gọi Bố bằng Thầy Với tôi...! trọn nghĩa câu này chẳng sai ... Cho con sức vóc hình hài Thầy cho con một thân trai vẹn toàn Bao nhiêu vất vả gian nan Cho con giây phút bình an bên người Thầy cho con những nụ cười Cho con tất cả những lời khuyên răn Thầy bên con lúc khó khăn Thầy nâng con dậy sau lần ngã đau Cho con vợi hết nỗi sầu Cho con đứng thẳng mà trau...
LINH CẢM Ước linh cảm của em đừng đúng Tim thôi đau và hết giận hờn Ước linh cảm của em đừng đúng Để lại thấy đời như dại mới vừa khôn Mình thương nhau từ thuở trăng màu đỏ Trăng thôi miên biển biếc dậy thì Anh đã đến khi đời em đang gió Đan liếp tình che chắn mọi đường mê. Em đâu nghĩ một ngày tình quay mặt Rồi sẽ quên như chưa có trong đời Chỉ thương...
Đêm giữa hạ bầy ve than nhiều lắm. Nàng thi ơi ta thức trắng nữa rồi. Lật dở trang nhật ký từng dòng trôi. Ngồi một mình trong đêm nghe quạnh vắng. Bên ly rượu nước men đùng đục trắng. Muốn uống trôi nỗi cay đắng cuộc đời. Mầu nước mắt hòa trộn cốc rượu vơi. Đã uống cạn mà sao không quyên nổi.. Từ gặp nàng ngỡ đời ta thay đổi. Nhưng than ôi tình tội nào buông...
Chao nghiêng cánh võng hôm nào Lời ru của Mẹ ngọt ngào câu thơ Cánh Cò vẫn trắng như mơ Để thương cánh Vạc lặn mò ven sông Lời thơ trải suốt cách đồng Bóng ai đổ xuống cho cong cánh diều Lời thơ chắp nhặt nâng niu Cánh buồm hy vọng bao điều gửi con Lời thơ vượt hết núi non Chuyến bay cất cánh đưa con xa vời Con đi cuối đất cùng trời Cánh thư vẫn chỉ mãi lời nhớ...
GIÓ ! ( Bài xướng ) Gió ở bên này trút lạnh rơi Gió cho ta gửi lại phương trời Gió xua đất mẹ vơi nồng nực Gió thổi quê nhà bớt nắng oi Gió dịu dàng trao tươi vạn vật Gió âu yếm tặng mát muôn người Gió đi hãy nhớ đừng quên nhé Gió chớ vô tình hỡi gió ơi ! ( Voronezh 01-06-2015 - TnT ) MÂY ! ( Bài họa ) Mây bay khắp nẻo ở trên trời Mây chở nắng hồng đến vạn...
Đa tàn dưới nguyệt oán đàn ta Là vẻ sầu đơn tình lẻ và Tại đáo bờ danh hồng táo đại Mà giăng cánh phận đắng măng già Thét gầm cung hận câu thầm ghét La vẳng tơ hờn dây lẳng va Bạn đến sinh lòng vương bến đạn Thà như điệp khúc biệt thư nhà Ta đàn oán nguyệt dưới tàn đa Và lẻ tình đơn sầu vẻ là Đại táo hồng danh bờ đáo tại Già măng đắng phận cánh giăng...