Ai nào muốn thoát tục đâu.
Nỗi oan bởi cái dao cau ấy mà.
Sớm chiều mải quét lá đa.
Câu kinh tiếng kệ quyết xa tục trần.
Cổ đeo chàng hạt Kính lần.
Không mơ cái cõi hồng trần nữa đâu.
***
Mười tư trời sáng cũng mau.
Mới vô chùa thấy giọng Mầu lả lơi.
Coi kìa con mắt giếng khơi.
Liếc ngang liếc dọc rụng rời tim ai.
Có một lại muốn có hai.
Khổ thân thằng Mõ phải nai lưng làm.
***
Kính tôi đời quá phũ phàng.
Vì niềm oan khuất mới ngang lối chùa.
Van xin Mầu chớ có đùa.
Nhỡ ai nhìn thấy nhà chùa trách tôi.
Lẳng lơ thì ở nhà thôi.
Vô chùa ve vãn khéo rồi khổ ra.
Hà Năm
Bài liên quan
Trả lời