Nằm nghe mưa rớt hiên nhà
Đêm dài hiu quạnh khiến ta mủi lòng.
Thở dài rôi lại ước m0ng
Em về nằm gọn trong lòng ta đây.
Thân em nhựa sống căng đầy,
Da em đẹp tựa áng mây trắng ngần.
Làm anh tẩn ngẩn tần ngần.
Ôm em ghì chặt…chắc mần được đây.
Nụ hôn sâu chín tầng mây,
Hơi thở gấp gáp đôi tay lần rờ.
Và rồi như tỉnh như mơ.
Đê mê tâm trí em chờ nơi anh…
Cao trào…xong…cũng tàn canh.
Ta ôm nhau ngủ ngon lành nhớ em.
Hà Văn Năm
trân trọng cảm ơn bạn đọc đã đến với thơ Hà Văn Năm
Bài liên quan
Trả lời