Em hỏi tôi khi nào hết yêu em
Đó là khi tôi thở bằng khí hiếm
Khi kết tủa bay hơi, nổi, không chìm
Khi giấy qùy bỗng gặp kiềm hóa đỏ
Em hỏi tôi, xa em tôi có nhớ
Tôi trả lời “nhớ lắm đó em ơi”
Trái tim tôi kết tủa thành đá rồi
Nhưng gặp em, thứ dung môi thích hợp
Em hỏi tôi, nếu tôi gặp người khác
Tốt hơn em, tôi có bỏ mặc em
Này em ơi, tình ta mãi êm đềm
Người thứ...
Anh bận, em tự đi cà phê một mình, tự mình chọn những cuốn sách hay, tự yêu thương chính mình nhiều hơn một chút…
Anh bận, quên mất rằng em cũng cần có anh như những người khác.
Anh bận, quên mất rằng em cũng muốn nắm tay anh dạo phố trong một chiều nắng xiên và gió thoảng.
Anh bận, quên mất rằng em cũng thèm ôm sau lưng anh, rồi hai đứa chạy xe lang thang ngoại ô cuối tuần. (more…)
Tôi là một cô bé bướng bỉnh và ngỗ nghịch. Mỗi khi gặp chuyện gì đó không vừa ý mình là tôi thường tỏ ra giận dỗi và chạy về phòng đóng sầm cửa lại. Lần này cũng vậy, sau khi cãi nhau với mẹ xong, tôi liền hét lên:
– Mẹ không hề yêu con! Mẹ không bao giờ quan tâm tới con và làm cho con hạnh phúc hết.
Mặc dù thoáng thấy đôi mắt mẹ ngấn nước tôi vậy chạy vụt đi thật nhanh....
Thứ nhất, “học nhận lỗi”. Con người thường không chịu nhận lỗi lầm về mình, tất cả mọi lỗi lầm đều đổ cho người khác, cho rằng bản thân mình mới đúng, thật ra không biết nhận lỗi chính là một lỗi lầm lớn.
Thứ hai, “học nhu hòa”. Răng người ta rất cứng, lưỡi người ta rất mềm, đi hết cuộc đời răng người ta lại rụng hết, nhưng lưỡi thì vẫn còn nguyên, cho...
Hà Nội mùa này có lạnh lắm không anh?
Em nghe người nói phải quàng khăn,mặc áo
Cái lạnh chớm thu,bầu trời trong,tạnh ráo
Lá chạm mơ phai xao động sóng Hồ Gươm… (more…)
“Thương nhớ Trà Long”, trước hết, là một món quà nhỏ dành cho ai từng ôm những trang sách của Nguyễn Nhật Ánh đi suốt tuổi thơ. Bên cạnh đó, cuốn sách là món ăn tinh thần nhẹ nhàng cho những tâm hồn lãng đãng vẫn tương tư kỉ niệm.
Đúng như tên gọi - “Thương nhớ Trà Long” man mác một niềm nhớ thương. Vẫn giọng văn thủ thỉ tâm tình, Nguyễn Nhật Ánh kể về làng quê, về...
Gửi tặng các bạn bài thơ " KHÔNG ĐỀ", đã được đăng trong Tuyển tập thơ" Việt Nam Quê Hương Tôi "của nhà Xuất bản ván học( Thơ người Việt Nam xa đất nước)
Không Đề
Nhìn lá vàng, tôi lại muốn tìm hồn thi sĩ
Ngẩn ngơ tìm trong lá ánh chiều hôm
Hà Nội của tôi cũng đang mùa thu sang
Lá có rụng trước ngôi nhà nhỏ
Và gió có cuốn thành từng cơn lốc nhỏ
Chở tâm tư theo...
Là tại anh đã đánh mất tình em
Đã giết đi cuộc tình vừa chớm nở
Để giờ đây khóc cho tình dang dở
Để nghẹn ngào tiếc nuối những ngày qua.
Bức tường nào ngăn cách giữa hai ta
Chẳng có đâu em, là tại anh hết đó
Để giờ đây chuyện tình tựa là gió
Đã qua rồi chẳng giữ lại được đâu
Để bây giờ mình mãi cách xa nhau
Anh mới nhớ, mới thương và tiếc nuối
Thì thôi...
Hành trình đưa con bị tự kỷ trở lại cuộc sống bình thường của một người mẹ với rất nhiều gian nan nhưng cũng đầy ắp yêu thương được kể lại trong cuốn tự truyện “Con về”.
Cuốn tự truyện “Con Về” của tác giả Hải Ninh, qua lời ghi chép của cây bút Anh Vân được công ty Đại Việt Hoàn Cầu chính thức giới thiệu vào ngày 31/10 vừa qua. (more…)
Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump nói rằng không gian vũ trụ có thể là chiến trường giống như đất liền, không trung và biển.
Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump, khi phát biểu trước quân đội Hoa Kỳ ngày 13 tháng 3 tại California, đã tuyên...