Văn nghệ rss Văn nghệ

Phụ trách: nhà thơ Tường Nguyễn Từ, Thương Giang

Hãy mặc váy mini khi còn có thể…

Quả vậy, thời gian quý giá nhưng có lẽ quý giá nhất chính là tuổi thanh xuân của chúng ta. Thời thanh xuân của những cô gái. Những năm tháng chúng ta được phép sống theo ý mình, được phép lầm lạc, được phép sai, được phép bốc đồng và có phần ngông cuồng, được làm một vài điều quái gở (nếu chúng ta muốn và có thời gian để làm), những ngày mà chúng ta dễ được tha thứ hơn bao...

Em còn yêu mình lắm

Ngày hôm nay em không còn buồn nữa Không có thì giờ để mà nhớ thương anh Em bận yêu em, bận lo lắng cho mình Bởi em phải đẹp xinh như em đã. Em không còn coi anh là tất cả Là bầu trời, là cuộc sống của em Em phải mỉm cười, phải làm mình vui lên Mà bấy lâu em vì anh quên mất. Anh ra đi khi mặt trời vừa tắt Em ngỡ như đánh mất cả cuộc đời Nhưng em quên …khi bình minh lên...

Giấc mơ mùa thu

Sắp đến ngày Hội trường  và kỷ niệm 55 năm ngày Thành lập trường ĐHNN TX HN(Nay là Đại học Hà Nội),cảm thấy thật nhớ giảng đường ,thầy cô và bạn bè ; Gửi đến các bạn cảm xúc ngày nào  của tôi, sau một cơn mưa rào,giữa giờ nghỉ ở Thanh Xuân,có cô bé ngồi mơ... về Mùa thu xa xôi ; Tôi nhìn em, Tưởng chừng như mùa thu vàng Mátxcơva,                                ...

Sợ yêu

Em có rất nhiều nỗi sợ. Thời điểm này, em thấy mình sợ yêu còn hơn cả sợ cô đơn… Người ta nói gái trên hai mươi chưa người yêu là ế. Em thấy ế cũng không là vấn đề gì to tát. Bởi, em quen rồi.Quen một cuộc sống không có quá nhiều điều phiền muộn. Cũng làm việc như ai, cũng tụ tập bạn bè sôi nổi, cũng giết thời gian bằng những bộ phim tình cảm sướt mướt, cũng nghe nhạc,...

Khi em già đi

Rồi sẽ đến ngày làn da em nhăn nheo Bụng mỡ phình ra chẳng thấy eo đâu nữa Sau ngần ấy năm mình kết duyên chồng vợ Nhan sắc đâu còn rạng rỡ như lúc xưa. Rồi sẽ đến ngày anh thấy em khó ưa Hay cằn nhằn, không vừa lòng nhiều chuyện Không hứng thú gì việc phấn son, ăn diện Rất hay quên, lại luôn miệng than phiền. Rồi sẽ đến ngày không còn gọi anh-em Không gọi...

Người yêu cũ, em nhớ anh!

Em không thể diễn tả nổi cảm giác nhớ anh lúc này vì trái tim em như đang rỉ máu, nước mắt đã nghẹn đắng cổ họng. Em vùi mình vào chăn, nghĩ về những kỉ niệm đã qua, nghĩ về những ngày chúng mình yêu nhau tha thiết và em lại khóc nức nở như một đứa con gái chưa bao giờ được khóc. Em đã tự nhủ, sẽ chẳng bao giờ em rơi nước mắt vì anh, bởi anh chẳng xứng đáng để em phải đau...

Tình yêu là gì nhỉ ?

Tình yêu như mắt với tai. Nếu thiếu một đứa tương lai còn gì. Tình yêu như chiếc bút chì. Lâu lâu không vót… tức thì vứt toi. Tình yêu như một trò chơi. Hỏi rằng nhân thế mấy người thắng đây? Tình yêu như một sợi dây. Chăng qua chăng lại có ngày đứt ra. Tình yêu như cái bánh đa. Ai đem nhúng nước thế là mất ăn. Tình yêu như lốp với săm. Săm mà bị hỏng lốp nằm với...

Mỗi lần dừng đèn đỏ, anh sẽ nói thương em

Ngã tư đường. Đèn đỏ. Anh một chân trả số, một chân đạp thắng, tạo ra một âm thanh không thể chói tai hơn. Và điều đó khiến một vài người quay lại nhìn em và anh. Em hơi ngượng ngùng, giấu khuôn mặt của mình sau đôi vai anh ... Mỗi lần dừng đèn đỏ, khi chiếc xe cà tàng của anh thắng lại một cách nhọc nhằn, lại là lúc hai gò má của em ửng đỏ lên như trang điểm lỗi thời...

Chỉ cần cười là đẹp!

Chỉ cần cười là đẹp. Đó là bài học đầu tiên về nữ tính mà tôi được biết, khi đã 32 tuổi, sau bao nhiêu năm được mệnh danh "độ lỳ cao", sống chết chiến đấu với đời. Sống với ba từ nhỏ, ba rèn cho tôi trong kỷ luật thép, ba thường nói: Cấm khóc. Nước mắt là phương tiện vô nghĩa nhất! Ba yêu cầu con gái càng khó càng phải cố, không kêu, không lùi bước. Và sau này nhiều...

“Chuyện tầng năm”

Khi nhìn bìa cuốn sách này, có lẽ nhiều người đọc sẽ cho rằng đây là một tác phẩm mang lại một niềm vui nho nhỏ. Bức ảnh bìa rất có thể khiến người ta cười... Nhưng khi đọc tiếp, có lẽ độc giả sẽ phải nhận một cảm giác mạnh hơn, rất mạnh, giống như một cú đấm vào giữa bụng. Ngay từ những trang đầu, không khí của cuốn sách đã được thiết lập. Một chàng trai rất...