Một nông dân đang vội vàng trên đường cùng con ngựa và con chó của mình. Thình lình sét đánh giết chết tất cả họ. Như nhiều linh hồn mới chết khác, họ chẳng biết mình đã chết và cứ tiếp tục đi. Họ tiếp tục đi dưới mặt trời thiêu đốt. Họ ướt đẫm mồ hôi và khát không chịu nổi. Sau đó, họ nhìn thấy một cánh cổng đẹp đẽ dẫn đến một quảng trường chiếu sáng rực...
Con đường hạnh phúc nào mấy ai được suôn sẻ, tình yêu sẽ chẳng phải là thứ tình cảm thiêng liêng nếu cứ mãi làm tổn thương cho nhau, yêu là say, yêu là đau, yêu là nhớ, yêu là thương, và yêu lại là chết ở trong lòng một ít, mấy ai có thể nào đáp ứng trọn vẹn tình cảm chân thành dành cho nhau, điều đó rất khó, yêu nhưng chưa chắc lại cưới, có khi quen nhau gần năm năm trời nhưng...
Một hôm, một sinh viên trẻ có dịp đi dạo với giáo sư của mình. Vị giáo sư này vẫn thường được các sinh viên gọi thân mật bằng tên “người bạn của sinh viên” vì sự thân thiện và tốt bụng của ông đối với các sinh viên. Trên đường đi, hai người bắt gặp một đôi giày cũ nằm giữa đường. Họ cho rằng đó là đôi giày của một nông dân nghèo làm việc ở một cánh đồng...