Thử nghĩ xem, chúng ta được gì, mất gì khi cứ luôn chạy theo những thứ mãi mãi không thuộc về mình, luôn chờ đợi những gì không dành cho mình? Có một câu chuyện kể rằng… Khi Mùa Xuân chuẩn bị ra đi thì Mùa Hè đến. Mùa Hè mang đến cho Mùa Xuân một bó hoa hồng rất đẹp và nói: - Mùa Xuân ơi, hãy tin tôi, tôi yêu em. Hãy ở lại với tôi! Chúng ta sẽ cùng đi chơi, đến tất cả những...
Mẹ mong con biết thế nào là mặc lại quần áo cũ của anh chị, là ăn lại thức ăn thừa của ngày hôm qua, là đói, là mệt, là đổ mồ hôi..Mẹ thật sự mong như thế. Mẹ mong con biết thế nào là thất bại để học lấy sự khiêm tốn. Biết thế nào là thành công để học lấy sự tự tin. Và cư xử trung thực ngay cả trong những chuyện chỉ mình con biết. Mẹ mong con biết lau dọn nhà cửa và...
Này vợ ! Dù vợ bước vào cuộc đời anh bằng đôi chân ngắn nhưng vợ đã tạo ra một thế giới tâm hồn khác trong anh. Hôm rồi anh gặp thằng cha học cùng hồi đại học, hắn có lôi anh đi cà phê, cà pháo. Lâu ngày mới gặp lại hắn nên anh trốn vợ đi một tí, hí hí (Chắc là vợ cũng chẳng giận anh đâu nhỉ?). Giữa cuộc nói chuyện, tự dưng vợ gọi điện đến. Hắn nhìn thấy ảnh vợ...
Một chàng nhím đã trót yêu thương một nàng cá. Chàng khao khát một lần được ôm nàng cá vào lòng. Để được nghe hơi ấm từ trái tim nàng toả ra. Nhưng chàng biết, chàng chẳng bao giờ có thể lại gần nàng. Chàng sợ những chiếc gai trên người chàng sẽ khiến nàng đau. Trăn trở. Chàng nghĩ ra một cách. Chàng bứt dần những chiếc gai trên người mình. Những vết thương đẫm máu. Những...
Quả vậy, thời gian quý giá nhưng có lẽ quý giá nhất chính là tuổi thanh xuân của chúng ta. Thời thanh xuân của những cô gái. Những năm tháng chúng ta được phép sống theo ý mình, được phép lầm lạc, được phép sai, được phép bốc đồng và có phần ngông cuồng, được làm một vài điều quái gở (nếu chúng ta muốn và có thời gian để làm), những ngày mà chúng ta dễ được tha thứ hơn bao...
Em có rất nhiều nỗi sợ. Thời điểm này, em thấy mình sợ yêu còn hơn cả sợ cô đơn… Người ta nói gái trên hai mươi chưa người yêu là ế. Em thấy ế cũng không là vấn đề gì to tát. Bởi, em quen rồi.Quen một cuộc sống không có quá nhiều điều phiền muộn. Cũng làm việc như ai, cũng tụ tập bạn bè sôi nổi, cũng giết thời gian bằng những bộ phim tình cảm sướt mướt, cũng nghe nhạc,...
Em không thể diễn tả nổi cảm giác nhớ anh lúc này vì trái tim em như đang rỉ máu, nước mắt đã nghẹn đắng cổ họng. Em vùi mình vào chăn, nghĩ về những kỉ niệm đã qua, nghĩ về những ngày chúng mình yêu nhau tha thiết và em lại khóc nức nở như một đứa con gái chưa bao giờ được khóc. Em đã tự nhủ, sẽ chẳng bao giờ em rơi nước mắt vì anh, bởi anh chẳng xứng đáng để em phải đau...
Chỉ cần cười là đẹp. Đó là bài học đầu tiên về nữ tính mà tôi được biết, khi đã 32 tuổi, sau bao nhiêu năm được mệnh danh "độ lỳ cao", sống chết chiến đấu với đời. Sống với ba từ nhỏ, ba rèn cho tôi trong kỷ luật thép, ba thường nói: Cấm khóc. Nước mắt là phương tiện vô nghĩa nhất! Ba yêu cầu con gái càng khó càng phải cố, không kêu, không lùi bước. Và sau này nhiều...
Anh bận, em tự đi cà phê một mình, tự mình chọn những cuốn sách hay, tự yêu thương chính mình nhiều hơn một chút… Anh bận, quên mất rằng em cũng cần có anh như những người khác. Anh bận, quên mất rằng em cũng muốn nắm tay anh dạo phố trong một chiều nắng xiên và gió thoảng. Anh bận, quên mất rằng em cũng thèm ôm sau lưng anh, rồi hai đứa chạy xe lang thang ngoại ô cuối tuần. (more…)
Thứ nhất, “học nhận lỗi”. Con người thường không chịu nhận lỗi lầm về mình, tất cả mọi lỗi lầm đều đổ cho người khác, cho rằng bản thân mình mới đúng, thật ra không biết nhận lỗi chính là một lỗi lầm lớn. Thứ hai, “học nhu hòa”. Răng người ta rất cứng, lưỡi người ta rất mềm, đi hết cuộc đời răng người ta lại rụng hết, nhưng lưỡi thì vẫn còn nguyên, cho...