Giữa cái nắng tháng ba Khói đốt đồng, đất phơi màu vàng óng ả Tuyến đường lên Biên giới đã nhộn nhịp hơn Tân Biên ơi – mảnh đất kiên cường khét cháy đạn bom. Cây bằng lăng lộ nguyên hình không còn bóng lá Thi gan giữa cái nóng đốt cháy rừng cây Ta về đây, giữa bạt ngàn rừng già – giữa bao la trời mây Thấp thoáng căn cứ địa Cơ quan chỉ huy tối cao của Cách mạng Lâm...
Đâu phải ngàn thác lũ, Cuồn cuộn trôi về xuôi. Đâu phải hạt mưa rơi Tuôn ào ào rồi tạnh. Trên chiến trường ác liệt Dẫu có thể hy sinh. Nhưng trong mỗi trái tim Không hề biết run sợ. Dẫu chốt trưa nung lửa Miếng nước uống chia nhau Củ rừng ăn lót dạ Vẫn vui chuyện mai sau. Anh kể về tất cả Những mẩu chuyện tiền phương Mỗi thôn xóm con đường Đều mang nhiều kỷ...
Sớm mai bừng giấc ngủ, Ngỡ ngàng tia mặt trời, Cánh hoa vây vẫy gió Có phải mùa Xuân ơi! Đôi chân đi khắp nơi. Đến mọi miền đất nước Gió xuân nào nâng bước Ta đi tới ước mơ. Mùa xuân nào cho ta Cả một mùa chiến thắng Cho đời ta tự do Cho ta cao tiếng hát. Mùa xuân nào bát ngát Màu rừng xanh, lá xanh Tiến về Thành phố Bác Như điệp khúc quân hành. Ơi mùa xuân khéo...