Anh chưa lần tới Hội Lim
Chỉ vịn câu hát mà tìm về đây.
Hữu tình in bóng trời mây.
Dòng sông quan họ chở đầy phù sa.
"Khách đến đun nước pha trà"*
Mời trầu cánh phượng đậm đà nét quê.
Cải ngồng vàng rực triền đê.
Đến đây quên mất đường về người ơi!
Mời anh về hội Lim chơi.
Nghe người quan họ hát lời trao duyên.
Một lần ngồi tựa mạn thuyền.
Bồng bềnh hư ảo...
Hoa xoan rụng tím đầy thềm
Không gian tỏa ánh trăng đêm
Dìu dịu.
Em vụng về vá víu.
Nỗi nhớ thương một người…
Bởi miếng trầu hay câu hát lý lơi.
Mà suốt đời khôn nguôi trăn trở…
Anh biết không ?Em như người mắc nợ.
Lời hẹn thề vẫn còn đó xanh nguyên…
Anh qua sông Cầu mùa nước lên,
Chòng chành nghe câu hát,
Có cả tiếng động cơ xà lan chở cát,
Cùng tiếng mái chèo khua...
Chiều xa quê nghe hát.
Câu quan họ Bắc ninh
Nao nao lòng nuối tiếc
Thủa hát đối sân đình...
---
Hội làng người hát "Trúc xinh"... (*)
Kể từ bữa đó... chúng mình quen nhau...
Đêm hội Lim bên sông Cầu
Trót thương, mình đã nhận trầu trao duyên...
Hai người ngồi tựa mạn thuyền
Say sưa hát đối,ngỡ quên lối về....
Thế rồi tôi phải xa quê,
Bao mùa Xuân chẳng thể về hội xưa...
Qua rồi...