Nàng thi hỡi..! tình thơ là bất tận. Khóc làm chi thêm tủi phận xót xa. Nào mình cùng viết tiếp bản trường ca. Của mùa thu ánh trăng tà sắc trắng. Thương yêu hỡi qua hạ còn vương nắng. Khóc chi em cho chạnh vắng cõi lòng. Để bầu trời nặng trĩu những cơn giông. Rồi mưa nhòa ướt hết dòng nhật ký... Hãy quên đi bản trường ca di hận. Của tháng tư lận đận cuộc đời...
Cho dù xa cách trùng dương. Hồn quê còn mãi vấn vương trong lòng. Nắng rải triền lúa vàng bông. Hương cau hòa quyện tấm lòng Mẹ yêu... Nhớ sao làn khói lam chiều. Nơi bếp lửa ấm Mẹ yêu ngóng chờ. Thương sao khúc hát ru thơ. Mẹ ru bên võng đợi chờ trăng lên. Nửa khuya Mẹ vẫn khêu đèn. Bắt từng con muỗi rém mền cho con. Nước non non nước vuông tròn. Tình Mẹ sánh cả núi non...
Tâm Sự Với Đóa Quỳnh Quỳnh 1 Hương Quỳnh quyện ánh trăng tà. Nửa đêm khuya lắng lòng ta gạn sầu. Thân Giao tôi đã mọc lâu. Hoa em hiện hữu một mầu trắng trong Suốt đời gạn đục khơi trong. Quỳnh ơi! Giao chẳng lỡ lòng cạnh em. Chỉ xin một chút hương đêm. Mang về ấp cánh môi mềm được không..? *** Quỳnh 2 Thức đi em..! hỡi hương Quỳnh thơm ngát. Nở đi...
Quê hương muối mặn gừng cay. Nào ai nỡ bỏ nơi này đi đâu. Cũng vì cuộc sống dài lâu. Cho nên mới phải mưu cầu tha hương. Chẳng ai chối bỏ tình thương. Chắc do hoàn cảnh đời thường tạo thôi. *** Nhớ sao cái thủa thiếu thời. Câu thơ Mẹ hát ru tôi giấc nồng. Cha làm ngựa cõng ra đồng. Nhong nhong con phết vào mông cha hoài. Con đê làng nắng vàng phai. Cánh diều no gió...
Mấy bữa nay rồi vắng bóng em. Lòng tôi trống trải vội qua xem. Vừa vào đến sân nghe rộn rã. Xuân đến bên em trước cửa thềm. Nhấm nháp hương vị mùa xuân em. Tê tê đầu lưỡi thấy thèm thèm. Vội ngó buồng xuân xem...sao lạ. Ô hay buồng trống vẫn mùng mền... Vạt nắng chiều xuân còn chiếu rọi. Lách qua ô cửa vạt nắng soi. Cửa hé buồng xuân hãy còn mở. Mà em tôi lỡ...
Em biểu anh thi sĩ với nhà thơ. Anh xấu hổ,thẹn thùng,mắc cỡ. Thi sĩ chi đeo cuộc tình giang dở. Nhà thơ gì..ái tình lạc chốn sao... Đêm một mình làm bạn với trăng sao. Ngày ghen gió đẩy mây vào hoan lạc. Để người đời dè bửu gieo tiếng ác. Tình yêu đâu cỏ rác mãi chi hoài. Sao chỉ mơ những mối tình vụng dại. Lỡ làm đau cho hai trái tim sầu. Mang lệ đắng gieo rắc ở...
Em trao anh ngực trần môi thiếu phụ. Cuồng nhiệt đi anh lễ hội bắt đầu. Không mua bán chẳng rình rang trống nhạc. Chỉ đôi mình trên chiếu thảm mây bay. Ta bồng bềnh nghiêng ngả tựa kẻ say. Con sóng nhỏ cuộn tròn con sóng lớn. Đùa đi anh…gió còn đang chạy rỡn. Sóng đôi mình hoang vỡ ngọn đồi phai. Thơ Uyên Sa gửi Hà Năm (Zomhai Ha)