Nữ sinh bị cưa chân: ‘Bây giờ tôi cần gia đình và nghị lực sống’

Thật may là con vẫn còn sống được với gia đình mình. Mẹ ơi, mẹ đừng khóc, nếu mẹ khóc sẽ làm cho con đau nhiều hơn, hãy mạnh mẽ lên để còn nuôi con’, Hà Vi nói với mẹ sau khi phẫu thuật cắt bỏ chân.

Những ngày qua, trên mạng xã hội, câu chuyện của Lê Thị Hà Vi (15 tuổi, ngụ tại huyện Cư Kuin, Đắk Lắk), phải cắt bỏ một chân vì hoại tử sau khi bó bột tại một bệnh viện tuyến huyện, được nhiều người quan tâm.
Trước nỗi đau của cô gái nhỏ mới hôm nào còn tung tăng vô tư, gia đình em gần như ngã quỵ. Lê Thị Thùy Trang, sinh năm 1996, sinh viên trường Cao đẳng sư phạm Đắk Lắk, chị ruột của Hà Vi, nói trong tức tưởi: “Chấn thương gãy chân bất kỳ ai cũng có thể gặp phải, vậy tại sao điều đó lại trở nên nghiệt ngã với em tôi như vậy?”.
Với những người thân có mặt tại phòng phẫu thuật hôm ấy, hình ảnh Hà Vi ôm chầm lấy mẹ để nói lời động viên, sau khi chính em vừa trải qua những nỗi đau thể xác không thể diễn tả bằng lời là ký ức nhói lòng.
Mỗi khi nhớ lại câu nói đó của em, Trang lại rơi nước mắt: “Thật may là con vẫn còn sống được với gia đình mình, âu cũng là kiếp nạn mà con phải vượt qua. Mẹ ơi, mẹ đừng khóc, nếu mẹ khóc sẽ làm cho con đau nhiều hơn, mẹ hãy mạnh mẽ lên để còn nuôi con”.

Hà Vi và mẹ trước ngày tai họa ập đến với em - Ảnh do gia đình Hà Vi cung cấp

Hà Vi và mẹ trước ngày tai họa ập đến với em – Ảnh do gia đình Hà Vi cung cấp

Những ngày sau đó, nữ sinh 15 tuổi liên tục đăng tải những dòng trạng thái cho thấy ý chí mạnh mẽ đương đầu với khó khăn, sự bất hạnh của bản thân trên Facebook cá nhân.
“Chỉ là số phận trớ trêu, đâu ai lường trước được điều gì. Thứ bây giờ tôi cần là gia đình và nghị lực sống. Một chân nhưng không sao!”, Vi viết.
Hà Vi còn động viên ngược lại bố mẹ: “Bây giờ con chỉ muốn mẹ vui vẻ, khỏe mạnh để chăm sóc cho con. Mẹ vui, ba vui thì con mới vui được. Mẹ đừng khóc hay suy nghĩ nhiều nữa, phải lạc quan như con này. Chỉ vì con mà ba mẹ đã phải thức mấy đêm liền không ngủ, vì con mà ba mẹ gầy đi rất nhiều… Nhưng đây là số phận của con rồi, phải học cách chấp nhận thôi”, nghe mà đau đáu cho em.
“Em nhớ bạn bè, thèm đi học lại quá”
Hà Vi là con gái giữa trong gia đình thuần nông có 3 chị em ở huyện Cư Kuin, Đắk Lắk. Bà nội và mẹ em thường xuyên đau ốm, gánh nặng kinh tế một mình bố lo toan. Thương gia đình, các chị em Vi bảo nhau ngoan ngoãn, chăm chỉ học hành.

Bệnh nhân Vi tại Bệnh viện Chợ Rẫy hôm 15.3 - Ảnh: Thang Duy

Bệnh nhân Vi tại Bệnh viện Chợ Rẫy hôm 15.3 – Ảnh: Thang Duy

Những ngày này, cứ nhắm mắt lại là ảo ảnh gương mặt tràn trề hi vọng của Hà Vi khoe chị vừa đi thi học sinh giỏi tỉnh môn Địa lý về, lại hiện lên rõ mồn một trong tâm trí Trang, khiến cô thao thức trắng đêm. Thương em, điều cô và gia đình trăn trở nhất lúc này là: nếu mất một chân, tương lai của Vi sẽ ra sao, khi em còn đang nhiều hoài bão như thế?
Trong nét điềm tĩnh của Trang khi nói về người em đầy nghị lực của mình, vẫn toát lên nỗi đau như đứt ruột: “Gặp cú sốc này, em chỉ lo mẹ đang có bệnh không chịu đựng nổi, nên cố gồng lên hơn. Nhìn em đau đớn mỗi khi đêm về, lòng tôi như đứt lìa từng khúc ruột”.
Một tuần rưỡi nằm viện và chịu nhiều đau đớn là bằng ấy thời gian cô nữ sinh 15 tuổi nhớ trường lớp, bạn bè, nhớ những trang sách hãy còn đọc dở. Vi nói với chị: “Em nhớ bạn bè, thèm đi học lại quá!”.

Hạ Vi (áo đen) bên gia đình ngày chưa xảy ra biến cố - Ảnh do gia đình Hà Vi cung cấp

Hạ Vi (áo đen) bên gia đình ngày chưa xảy ra biến cố – Ảnh do gia đình Hà Vi cung cấp

“Tôi và gia đình tha thiết mong, sau khi Hà Vi tiếp tục học lên một chuyên ngành phù hợp, bệnh viện có thể đón nhận và tạo điều điện cho em công tác tại đây. Đây chính là động lực cho em tôi có tinh thần và hy vọng để sống tiếp, phần nào khỏa lấp những thiệt thòi mà em đang gánh chịu”, Trang nói.
Ngày 6.3, Vi bị tai nạn giao thông, được đưa vào Bệnh viện H.Cư Kuin (tỉnh Đắk Lắk) điều trị. Tại đây, bác sĩ chẩn đoán Vi bị gãy mâm chày chân bên phải và cho bó bột. Đến tối cùng ngày, Vi than đau và tê chân, gia đình có đề nghị bác sĩ tháo bột nhưng không được đáp ứng.
Sáng sớm 7.3, gia đình thấy chân Vi tím ngắt nên tự lấy kéo cắt một đoạn bột. Trước tình trạng bệnh nhân liên tục than đau, 2 ngày sau bác sĩ mới cho tháo bột ra. Lúc này, thấy chân bệnh nhân sưng, nổi bóng nước, tình trạng sức khỏe không khả quan nên người nhà xin cho chuyển viện nhưng bác sĩ vẫn chưa cho chuyển viện.
Đến ngày 11.3, khi người nhà yêu cầu do bệnh tình của Vi diễn tiến xấu hơn, bác sĩ mới cho chuyển đến Bệnh viện đa khoa Đắk Lắk. Tại đây, qua kiểm tra cho thấy tình trạng nặng, chân bị hoại tử nên đã cho chuyển Vi đến Bệnh viện Chợ Rẫy, TP.HCM ngay trong chiều 11.3.
Hôm qua (15.3), tin từ Khoa Chấn thương chỉnh hình Bệnh viện Chợ Rẫy cho biết Vi vào viện tối 11.3. Khi mổ thám sát, bác sĩ của Bệnh viện Chợ Rẫy thấy các cơ chân của bệnh nhân không còn sống, không thể giữ chân được, buộc phải cắt cụt chân (đến phía trên đầu gối) để cứu bệnh nhân.
Lê Ái (thanhnien.vn)

 


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề