“Ngược đêm” và “Người đàn bà hay nói ngược”

Trần Mai Hường còn dành những tình cảm trân trọng và quý mến viết cho các anh đã nằm xuống, viết cho em, rồi viết cho con. Song cái chủ đạo vẫn là những câu thơ tình đau đáu, ẩn trong màu đêm của ký ức: “ Em-một mình vọng nguyện với thơ. Khi đời mỏi lang thang vào email, tin nhắn. Nhốt chặt anh vào bến bờ vô định. Đợi một ngày được quên.” ( trang 57), mà thơ đối với người thơ đã là bến bờ vô định, con thuyền thơ không ngừng bập bênh với sóng, với gió, bởi cái tâm cảm nhớ đã mặc định trong tiềm thức thì tìm quên vẫn chỉ là những an ủi, khi chính mình đối diện và ngược lại phía đêm…

Gò Dầu hạ, 15/07/2015

TRẦN HOÀNG VY

Trần Mai Hường

Trần Mai Hường

“Lúc nào buồn, muốn khởi nghĩa với đa đoan thì mình lại làm thơ mọi người ạ” – Trần Mai Hường
ĐÊM TÌNH

Tháo trời tìm dấu địa đàng
Chúng mình một đêm chung ngõ
Đâu sông Ngân Hà đâu cầu Ô Thước
Chưa chạm bờ lau… ơi sóng đã lừng…
*

Thêm một lần em nhu mì trong anh
Anh tham lam như nhà giàu trước ngày khánh kiệt
Này ngải, này trầm, này bùa mê thuốc lú
Em uống mật đời môi bỏng đến trăm năm…
*

Mình tiêu hoang cho cạn đêm tình nhân
Địa ngục thiên đường dắt nhau trốn biệt
Hình như ai làm mắt em nhòa ướt
Nước mắt đàn bà anh lau bằng ấp úng vòng ôm
*

Em muốn ngàn lần được đặt môi thơm
Lên đôi mắt anh – người chưa bao giờ biết giận
Em thất thường buồn vui anh chịu đủ
Lấy nồng nàn anh xóa sạch hờn ghen
*

Em vẫn dặn lòng tập nhớ tập quên
Cái ngõ nhỏ hai đứa mình đã lạc…
Cái ngõ nhỏ mốt mai rồi xa lắc
Vẫn nguyên ngày lau lách sóng lừng yêu.

Trần Mai Hường

Nguyen Hong giới thiệu

 


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Bài liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề