Dấu yêu

Có thể trăng già đã cạn hết những đêm đầy lạc thú
Có thể cội tùng đã gầy guộc những mầm xuân
Nhưng trong sâu thẳm động tình trong ruột núi
Vẫn nồng nàn một thuở ái ân.

Em từng trao anh màu ngọc ánh trăng ngần
Trăng phốp pháp căng tròn hồng hào huyết quản.
Ta từng trao em.

Những lời âu iếm mắc vào cánh võng lời dịu êm.
Ôm nhau trọn giấc êm đềm trong trắng ngần ngà ngọc
Môi yêu đỏ màu xuân thao thức
Mắt trong veo suối hát bên đời.
Ta từng mơ … cùng em hái được chòm sao trên trời bện lại một vòng hoa quí một vòng nguyệt quế yêu thương.

Đêm trinh trắng đê mê trong tỉnh thức dịu dàng
Ta run rẩy ru em vào đắm đuối
Ta muốn mộng du vào thinh không nóng hổi rồi ân tình níu chặt một vòng tay.

Hãy trông kìa trăng như cũng đang say
Đêm hoan lạc trách ai hờ hững
Từng dấu ấn ta ghi vào tâm khảm
Mối tình này gõ nhịp giữa tim ta.

Sưu tầm


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Bài liên quan

Có 1 phản hồi cho bài viết “Dấu yêu”:

  1. Hà Năm viết:

    Ai đã đánh dấu son trên môi ngọc.
    Cho thi nhân thả tiếng khóc vào trong
    Xin cứ đợi tới đêm thu trăng mọc.
    Nghe giai nhân gửi gắm mối tơ lòng.
    Ta đi tìm dấu yêu trong đêm mộng.
    Yêu chi đâu toàn những vết thương lòng.
    Ái ân xưa nay vẫn còn đồng vọng.
    Lấy chi đây dìm chết vết thương lòng.
    DẤU YÊU
    Hà Văn Năm xin chia sẻ cùng tác giả” Dấu Yêu”

Trả lời Hà Năm Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề