Lạnh lùng tuyết trắng vẫn buông rơi
Ở cuối đường kia có mấy người
Lặn lội chiều hôm không dám nghỉ
Lần mò sớm tối chẳng hề ngơi
Tái tê mặt mũi vùi trong gió
Lạnh cóng chân tay đứng giữa trời
Chấp nhận lưng còng mưu cuộc sống
Mà lòng thấp thỏm cứ chơi vơi !
Voronezh 23/01/2015 – TnT
Bài liên quan
hay quá nhà thơ Tường Nguyễn Từ ơi!
Zomhai
thích