Về thăm cha (thơ tình Hà Văn Năm)

Nghe tin cha ốm bệnh rồi.
Con thật có lỗi vì chưa kịp về…
Mặc dù công việc bộn bề.
Hôm nay thu xếp con về thăm cha.
Vườn rau đằng trước sân nhà.
Nụ cà cũng héo thương cha bệnh rồi.
Con cá cũng chẳng thiết bơi
Cánh hoa bông súng tả tơi vì buồn.
Con chuồn chuồn nước mắt tuôn
Mật ao phẳng lặng buồn ơi là buồn…
Nhin cha dòng lệ con rơi.
Con thương cha thiệt quá trời cha ơi.
Dẫu cho tát cạn biển khơi
Chẳng bằng công sức một đời của cha.
Khi xưa cha phải bôn ba.
Làm thuê vác mướn để mà nuôi con.
Thân cò lặn lội héo hon.
Lo cho con cái lên người cha ơi.
Mà con bất hiếu thật rồi.
Nghĩ cha bệnh nhẹ lại thôi không về.
Cha nằm lúc tỉnh lúc mê
Thương cha nước mắt tràn trề tuôn rơi.
Cả đời khó nhọc cha ơi.
Mà đâu cha được thảnh thơi khi nào.
Ôm cha nức nở nghẹn ngào.
Con nguyện sống mãi thanh cao suốt đời.

Liêm Hải-Trực Ninh-Nam Định
Hà Năm (Zomhai)
Viết trong thời gian cha bệnh.


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Bài liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề