Tháng mười hai là tháng để ôm nhau

Tháng mười hai là tháng để ôm nhau
khi gió mùa leo trên lưng nỗi nhớ
phả vào những ngón tay chút xa xôi vụn vỡ
từ chiếc lá vàng rơi nhẹ lúc cuối thu…

Tháng mười hai là tháng để ôm nhau
Dù áo ấm em đã mang, khăn choàng em đã khoác
Chiếc ôm giữ trong mình một bình yên rất khác
Khi hai trái tim nhích lại thật gần…

Tháng mười hai không còn nhịp cho nỗi phân vân
Cho khoảng riêng mình khi hoàng hôn nghiêng trong gió thổi
Cho đoạn đường về chông chênh khuya tối
Cho những bình minh tự báo thức một mình…

Tháng mười hai chỉ có những lung linh
Trong một cái gật đầu và hai bàn tay siết chặt
Trời đủ lạnh rồi, đừng gieo thêm bất trắc
Yêu nhau đi lửa thắp ngọn chân thành

Tháng mười hai là tháng để ôm nhau
Nỗi nhớ gặp niềm thương sẽ để gió mùa ở lại
Những ngón tay đan dưới lưng trời không còn khắc khoải
Khi em nghiêng đầu nếm trọn một chiếc ôm…

Sưu tầm


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Bài liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề